Thursday, April 25, 2024

Bình chân như vại

 

BS. Hồ Ngọc Minh

LTS: Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh được biết trong cộng đồng người Việt nhiều năm qua với chuyên khoa về hiếm muộn, vô sinh, và lựa chọn trai gái theo ý muốn. Ông đã từng làm nghiên cứu về bệnh hiếm muộn, và các bệnh ung thư của phụ nữ tại National Cancer Institute trực thuộc National Institutes of Health. Bác Sĩ Minh là Board Certified về Obstertrics, Gynecology và Reproductive Endocrinology Infertility. Phòng mạch tọa lạc trong khuôn viên bệnh viện Fountain Valley, tại 11180 Warner Ave., Suite 465, Fountain Valley, CA 92708. Số phone liên lạc: (714) 429-5848, trang nhà: www.bacsihongocminh.com

PN-Binhchannhuvai

(Hình minh họa: Getty Images)

Mỗi một buổi sáng thức dậy, bạn thấy trong người khoẻ khoắn, không bệnh tật, thế là đời vui. Có phải không?

Rất nhiều người lầm tưởng rằng miễn không có bệnh, có nghĩa là mình khoẻ. Thật ra hai điều này không hoàn toàn đồng nghĩa với nhau. Có rất nhiều bệnh tật có thể tốn cả hàng chục năm trời mới xuất hiện thí dụ như bệnh tim, bệnh tiểu đường, bệnh ung thư, hay bệnh mất trí nhớ Alzheimer’s. Có những mầm bệnh đã xuất hiện rất sớm kể từ khi chào đời, chẳng hạn như những vết xướt trên mạch máu, hay “vết xướt con tim” đã bắt đầu khi ta lọt lòng mẹ. Tập hợp nhân di truyền gene, sức nặng cơ thể, chế độ ăn uống, vận động thể dục thể thao, góp phần vào khả năng và tốc độ phát triển bệnh tật trong mỗi cơ thể. Tất cả những yếu tố nầy “đều quy về một mối, một mối hận thù, một mối đau thương”, đó là sự viêm kinh niên trong từng tế bào của cơ thể. Nói cho dễ hiểu, như một thanh sắt để ngoài trời, cơ thể chúng ta bị rỉ sét, bị hao mòn từng ngày. Trong sự sống bao giờ cũng có sự chết. Tôi không muốn nói đến cái chết của một kết thúc tận cùng mà ta tưởng lầm là một sự ra đi đột ngột. Thật ra cái chết đã xảy ra trong từng tế bào, trong từng mạch máu, từng phút, từng giây.

Bạn có thể bình chân như vại, lo nghĩ gì cho mệt, vì mỗi sáng soi gương thấy mình không khác ngày hôm qua là mấy, không hay rằng có hằng triệu tế bào trong cơ thể đã “giã từ cuộc chơi” đêm qua, và, những tế bào chết đó, đã được thay thế bởi những tế bào mới mỗi ngày. Có điều, những tế bào mới sẽ không hoàn hảo như những tế bào mà chúng thay thế, có khi sẽ gây ra những đột biến ung thư, hoặc cuối cùng sẽ cạn kiệt, không còn khả năng sinh sản nữa. Thế là già, là bệnh, là chết. Không tin bạn hãy nhìn lại tấm hình của mình chụp ở tuổi đôi mươi. Bạn nghĩ người trong tấm ảnh là bạn ư, nhưng trên thực tế, người ấy đã chết tự lâu rồi, không phải là bạn bây giờ.

Thật ra cơ thể chúng ta cần đến hệ thống chống viêm xoang như một hàng rào chống quân xâm lăng. Thí dụ khi ta bị té ngã, cơ thể sẽ tiết ra các chất vừa làm đau, nhưng cũng tiết ra chất chống đau. Nhưng nếu những quân xâm lăng đó lại là kẻ nội thù thì sao?

Tôi muốn nói đến những mô mỡ trong người, những tương quan đến hormone insulin, và chất IGF-1 ( insulin like growth factor). Các yếu tố nầy góp phần gây ra viêm xoang kinh niên nếu không có một sự cân bằng, sẽ làm cho sự chết của từng tế bào đi nhanh hay chậm. Hệ quả là ta sống lâu hay chết yểu vì bệnh tật.

Trong một bài viết trước, tôi có nói đến mỡ bụng của ta không đơn thuần là một kho chứa mỡ, mà là một cơ quan tiết ra nhiều chất hormone khác nhau. Một vài hormone gây ra viêm kinh niên như interleukin-6 (IL-6) hay tumor necrossis factor (TNF) có thể đi vào hệ thống máu và gây ra viêm kinh niên, lở loét cho thành mạch máu, làm chỗ bám cho cholesterol. Hay thậm chí còn đi xa đến những tế bào khác để gây ra đột biến, làm mầm mống cho ung thư, hay bệnh mất trí nhớ.

Những hormone sản xuất từ những tế bào mỡ này còn làm cho cơ thể vô cảm với insulin (insulin resistance) gây ra bệnh tiểu đường và khiến cho tuyến tuỵ pancreas sản xuất ra lượng insulin dư thừa.

Ngoài ra khi thường xuyên bị stress, cơ thể còn sản xuất ra cortisol, làm tăng đường trong máu, và tăng lượng insulin. Mà khi lượng insulin càng cao thì càng dễ gây ra viêm, lở loét kinh niên cho các tế bào, cho mạch máu, và thậm chí đột biến gene ung thư. Cái vòng lẩn quẩn khác đi kèm là, khi insulin tăng, sẽ sanh ra mỡ nhiều hơn.

Như thế, hormone insulin vừa là bạn vì nó giúp đỡ chúng ta tiêu thụ được đường nhưng nếu chúng ta không khống chế được nó, thì chính insulin sẽ gây ra những tàn phá ngấm ngầm khủng khiếp. Để bớt độ viêm xoang, làm chậm lại sự hao mòn của các tế bào nội tạng, làm chậm bớt tuổi già, bớt bệnh tim mạch, bớt bệnh mất trí nhớ, mấu chốt của vấn đề là làm sao khống chế cho được lượng insulin trong máu.

Biện pháp thật ra rất đơn giản, nhưng không phải ai cũng làm được. Đó là ăn ít lại, nhất là bớt đường và tinh bột.

Khi ta ăn ít lại, cơ thể sẽ tiết ra ít chất insulin hơn, đồng thời tiết ra nhiều hormone đốt mỡ gọi là hormone sensitive lipase (HSL).

Một số nghiên cứu đề nghị biện pháp để ăn ít lại, giảm calories bao gồm… nhịn đói để sống lâu hơn. Thí dụ như bỏ bữa ăn sáng, ăn một nửa lượng calories 5 ngày mỗi tháng, hay lâu lâu nhịn đói hai ngày. Ngoài ra, thuốc trị bệnh tiểu đường, Metformin, cũng làm giảm lượng insulin trong máu, có những hiệu ứng kéo dài tuổi thọ tương tự như nhịn đói.

Dĩ nhiên, bạn cũng nên luyện tập thể thao, đơn giản như đi bộ chẳng hạn, hay tiêu thụ nhiều thức ăn có chứa omega-3 để cân bằng với lượng omega-6 gây ra viêm xoang kinh niên.

“Tôi của ngày hôm nay không phải là tôi của ngày hôm qua”. Bạn không thể thay đổi gì được những gì đã xảy ra ngày hôm qua vì đã là qua khứ, nhưng bạn có thể thay đổi được những gì cho ngày hôm nay, vì ngày hôm nay sẽ là quá khứ của ngày mai.

Bạn không nên bình chân như vại, bạn nhé.

*****

HỒ NGỌC MINH, M.D. & HỒ VŨ MỸ LIÊN, M.D.

Chữa trị hiếm muộn và thụ thai nhân tạo IVF, ICSI

Lựa chọn trai hay gái tùy theo ý muốn.

Thử nghiệm, lọc tinh trùng (do anh Kevin Trần phụ trách)

Chữa trị các chứng yếu sinh lý, nam và nữ

Giải phẫu thẩm mỹ, chỉnh sửa âm đạo (do nữ BS Mỹ Liên thực hiện)

(714) 429-5848

11180 Warner Avenue, Suite 465, Fountain Valley, CA 92120

MỚI CẬP NHẬT