Saturday, April 20, 2024

Thơ Nguyễn Minh Phúc

Riêng một đóa quỳnh

giêng hai vừa nhẹ gót hài
mùa xuân khe khẽ cầm tay trao tình
hiên tôi riêng một đóa quỳnh
đêm nay hé nụ chùng chình xuân trôi

từ trong môi mắt gọi mời
mùa xuân đã đến bên trời tiếng chim
nụ hôn thêm ngọt môi mềm
và em thanh khiết từ đêm diụ dàng

ơi xuân lơi lả trên ngàn
hay lăn tăn dưới dặm ngàn biển khơi
có hay tôi giữa đất trời
cầm tay hái nụ xuân ngời trao em.
(mùng 5 tết đinh dậu)


Nằm mộng ở Bạc Liêu

có phải xuân về trên mắt em
hay xuân đánh rớt nụ hôn mềm
nghe câu vọng cổ chìm trong gió
và tiếng đàn kìm ngây ngất đêm

hương xuân trải đầy trên môi ai
tôi mơ xiêm áo lộng trang đài
có làn gió chướng về lơi lả
giọt nắng xuân từ nay chẳng phai

xuân chắc ngập ngừng trong tay em
thả mây cho nắng ngập êm đềm
đêm mơ em múa nhà công tử
tưởng khúc nghê thường trôi giữa đêm

Bạc Liêu thương quá mà nằm mộng
sáu câu vọng cổ vẳng trong chiều
tôi ngồi vớt nắng dòng sông rộng
nghe sóng bềnh bồng trong mắt xiêu…
(mùng 6 tết đinh dậu)


Một góc trời riêng

người đã về chưa mà mưa bay
mà con sóng vỗ nước vơi đầy
có hay bên dốc khuya còn thức
một bóng tôi buồn nghe gió lay

người có ngồi bên hiên tàn phai
mà thương ngầy ngật những chiều say
thấy con bướm nhỏ hôn vòm lá
mê mải tìm quanh một kiếp ngài

lá cỏ còn đau ngày mưa tuôn
như đời tôi gánh núi thơ buồn
không ai biết tàn mùa hoa cúc
tôi chờ mà người có về không

còn một góc trời riêng thiết tha
buổi tôi ngồi đếm những mùa qua
nghe những chiều rơi buồn muốn khóc
lùa khói cho sầu qua lũng xa…

(Nguồn: sangtao@org)

MỚI CẬP NHẬT