Friday, March 29, 2024

Công lý xảo quyệt, Hà Nội buộc tội Lê Quốc Quân trốn thuế

 

Võ Long Triều

Tòa án Hà Nội đình xử Luật Sư Lê Quốc Quân ngày 9 tháng 7, 2013 vì lý do rất khôi hài là Thẩm Phán Lê Thị Hợp bị cảm “đột xuất.”

Chẳng lẽ cả thành phố Hà Nội hay cả xứ chỉ có một thẩm phán duy nhứt? Hay là chỉ vì thời gian đó có quá nhiều sự chỉ trích của nghị sĩ, bộ trưởng các quốc gia như Mỹ, Canada, Úc, Pháp và các tổ chức như Phóng Viên Không Biên Giới, Ân Xá Quốc Tế, Human Rights Watch đã gởi thơ hoặc tuyên bố công khai yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do cho ông Quân, do đó bản án nặng nề định sẵn cần phải duyệt lại? Chờ mãi đến ngày 2 tháng 10, 2013 tòa án thành phố Hà Nội mới tuyên phạt LS Lê Quốc Quân 30 tháng tù giam và 1.2 tỷ đồng vì tội trốn thuế.

Ðược biết LS Quân sinh năm 1971 tại Nghệ An, bị bắt ngày 27 tháng 12, 2012. Ông là giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn Giải Pháp Việt Nam, ông còn cố vấn cho Ngân Hàng Thế Giới và Quỹ Phát Triển Liên Hiệp Quốc UNDP tại Việt Nam. Là một tín đồ Công Giáo, ông thường lên tiếng bảo vệ quyền tự do tôn giáo, đòi thể chế đa nguyên, và biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng.

Ông tham gia một khóa học của tổ chức “Quốc Gia Hỗ Trợ Dân Chủ” (National Endowment for Democracy) tại Hoa Kỳ.

Khi trở về xứ ông bị bắt ngày 8 tháng 3, 2007. Trước sự bắt giam vô cớ này, Thượng Nghị Sĩ John McCain, và cựu Ngoại Trưởng Madeline Albright viết thơ phản đối Hà Nội. Cơ quan Ân Xá Quốc Tế gọi ông là “tù nhân lương tâm.” Nhà cầm quyền Hà Nội buộc tội ông “có hành động lật đổ chính quyền nhân dân,” nhưng không có bằng cớ nên không thể đưa ông ra tòa. Ba tháng sau Hà Nội đành phải trả tự do cho ông.

Ngày 29 tháng 1, 2009 ông Quân tham dự cuộc diễn hành Công Giáo đòi chính quyền trả lại khu đất thuộc quyền sở hữu của nhà thờ.

Ngày 10 tháng 4, 2011 ông bị bắt cùng với Phạm Hồng Sơn vì lý do “phá hoại trật tự công cộng” khi hai ông đến quan sát vụ án xử Cù Huy Hà Vũ. Chính phủ Mỹ và các tổ chức nhân quyền can thiệp, hai ông được thả về.

Tháng 7, 2012 báo chí nhà nước đe dọa ông vì những hoạt động của ông trong giáo phận Vinh. Công an lục xét văn phòng, định mang ông về đồn nhưng giáo dân ngăn chận.

Tháng 8, 2012 ông bị hành hung trên đường về nhà ở Hà Nội.

LS Quân là một trong số 50 người, được tuần báo Le Nouvel Observateur vinh danh vì đã góp phần làm cho bộ mặt nhân loại thay đổi trong tương lai, 50 người này là nhà chính trị, kỹ nghệ, khoa học, và từng đấu tranh ở các quốc gia bị chế độ độc tài cai trị hà khắc.

Mặc dù lần này Hà Nội không nêu lý do chính trị trong việc bắt và xử ông Quân, nhưng thực tế nhiều chính phủ các quốc gia Tây phương và các tổ chức nhân quyền quốc tế cho rằng vụ án Lê Quốc Quân liên quan trực tiếp đến vấn đề chính trị.

Những bài viết của blogger Lê Quốc Quân trên Internet luôn luôn kêu gọi thực thi nhân quyền, đòi tự do tôn giáo, chủ trương đa nguyên đa đảng. Ông cũng tiên đoán trước sự tù tội khi viết rằng: “Tôi biết những điều tôi viết sau đây có thể bị đảng Cộng Sản vứt vào sọt rác hoặc thậm chí tệ hơn là có thể bị tống giam, nhưng lòng tin vào con người, sự hệ trọng của vấn đề cùng ý thức công dân thúc bách tôi.” Ông viết thêm: “Tôi muốn làm con ruồi trâu đốt vào mông xã hội để nó nhảy lên phía trước.”

Những lời tâm sự nằm lòng của ông là: “Con vẫn nhớ, trong nhà thờ, đã hứa ‘sẽ đấu trong một cuộc đấu cao đẹp, chạy hết quãng đường và giữ vững niềm tin.’ Con vẫn nhớ, họp gia đình, mẹ nói: ‘Vững tâm đi, khổ đau các con chịu hôm nay vẫn thua xa ông bà mình hồi cải cách nhiều.’ Mẹ là niềm an ủi và động viên con giữ vững lý tưởng mình, con cám ơn mẹ.”

Lá thư ông viết trong tù chuyển được ra ngoài phổ biến trên các trang mạng ngày 6 tháng 7, 2013, ông khẳng định một lần nữa, không phạm tội trốn thuế và việc bắt giam ông là vì mục đích chính trị. Ông cam kết sống đúng sự thật và sự tin yêu của đồng bào, “Tôi nguyện sẽ bảo vệ sự lương thiện và lý tưởng của mình trong mọi hoàn cảnh, đặc biệt trong phiên tòa công khai sắp tới.” Do đó sau khi lãnh án, LS Quân tuyên bố trước tòa: “Tôi là nạn nhân của những hành động chính trị.

Ðã từ lâu tôi là người tố cáo và chiến đấu với nạn tham nhũng, bộ máy quan liêu,và sự trì trệ đang làm nguy hại đất nước nầy. Nói thật tôi bị tuyên án chỉ vì tôi yêu đất nước tôi” (theo lời tường thuật của phóng viên Chris Brummitt của thông tấn Associated Press (AP) có mặt tại tòa).

Chủ Tịch Trương Tấn Sang đã tuyên bố tại Ðan Mạch: “Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật.” Thế nhưng ông Quân bị cáo buộc trốn thuế 600 triệu đồng lãnh án 30 tháng tù giam phạt 1.2 tỷ đồng, còn trường hợp của Ðàm Vĩnh Hưng trốn 700 triệu đồng thuế chỉ bị truy thu mà không phải ngồi tù. Nhiều trường hợp các đại gia khác trốn thuế đến 11 tỷ đồng chỉ bị “tù treo” và truy thu. Ðiều đó cho thấy công lý của Cộng Sản Hà Nội là tráo trở, xảo quyệt, một thứ pháp luật tùy cơ đối ứng, nôm na là luật rừng.

Trả lời phỏng vấn đài BBC LS Lê Trần Luật nói bản cáo trạng đối với ông Lê Quốc Quân không đủ cơ sở để khởi tố cũng như buộc tội vì có nhiều lỗ hổng.

Liền sau khi bản án được đưa ra, Tòa Ðại Sứ Hoa Kỳ lập tức thông cáo, “Bày tỏ quan ngại sâu sắc. Việc kết án không phù hợp với quyền tự do ngôn luận và nghĩa vụ của Việt Nam theo Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị.”

Ông Brad Adams, giám đốc khu vực Á Châu của Human Rights Watch, nói Lê Quốc Quân bị kết án vì ông là một nhà chỉ trích có tiếng và có uy tín.

Bà Nani Jansen của nhóm Media Legal Defence Initiative tuyên bố với BBC “kết quả phiên tòa là kết cục rất đáng thất vọng.”

Chung quy có rất nhiều sự phê phán và can thiệp yêu cầu thả ngay Lê Quốc Quân, nhưng không tiện trích dẫn hết nơi đây.
Ðối với Cộng Sản Hà Nội, tổ chức quốc tế hay nhân vật chính trị can thiệp càng nhiều thì tội của đương sự càng nặng vì họ là những “thế lực thù địch.”

Thế giới Tây phương không hiểu rằng đối với cộng sản những người ăn học ở nước ngoài, không phải ở quốc gia cộng sản, đều đáng bị nghi ngờ là phản động hay là tình báo. Những ai được các nhân vật chính trị Tây phương liên lạc, can thiệp đều thuộc về “thế lực thù địch.” Cho nên những lời can thiệp suông chỉ làm hại thêm cho các nạn nhân của cộng sản.
Trừ khi những sự can thiệp đó quyết liệt, có tính cách trao đổi quyền lợi vật chất, ngoại giao, chính trị, quân sự nào đó thì đương nhiên sẽ có kết quả và mau lẹ.

Người ta còn nhớ Blogger Ðiếu Cày tức nhà báo tự do Nguyễn Văn Hải cũng bị bắt về tội danh “trốn thuế” và lãnh án 30 tháng tù, nhưng sau khi mãn án, nhà cầm quyền không trả tự do, biến tội danh thành “tuyên truyền chống phá nhà nước” lãnh thêm bản án 12 năm tù. Người ta có thể tiên đoán rồi đây LS Lê Quốc Quân cũng sẽ bị chuyển án thành “hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân” để lãnh thêm bản án còn nặng hơn Ðiếu Cày nữa.

Ðiếu Cày được Tổng Thống Barack Obama nhắc nhân Ngày Nhà Báo, còn Lê Quốc Quân được cựu ứng cử viên tổng thống, Thượng Nghị Sĩ John McCain, ngoại trưởng Úc, cựu ngoại trưởng Mỹ và nhứt là hàng ngàn giáo dân xuống đường cầm lá thiên tuế, tượng trưng cho sự hoan nghênh, ngưỡng mộ, quý mến, như ngày lễ Lá của Công Giáo. Ngoài ra còn hàng ngàn giáo dân, tu sĩ, xuống đường ủng hộ, cả trăm biểu ngữ xác quyết Lê Quốc Quân vô tội, dân chúng mặc áo thun mang hình Lê Quốc Quân. Phóng viên báo chí hỏi, bà Thúy Nga, người Hà Nam, trả lời: “Từ trước tới nay tôi đã đi tham dự nhiều phiên tòa xử những người yêu nước, nhưng tôi chưa từng thấy phiên tòa nào có hào khí của người dân tham dự mãnh liệt như phiên tòa này.” Ông Lê Quang Thiều thuộc giáo xứ Vĩnh Hòa thố lộ tâm tư: “Tôi muốn đi tham dự phiên tòa vì chú Quân là một con người tuyệt vời, yêu nước.” Bà Nguyễn Thị Lý thuộc giáo xứ Ngọc Long bồi thêm: “Chú mới thật là một anh hùng yêu nước.”

Sự ủng hộ của quần chúng nhiệt tình mãnh liệt. So với sự mất lòng dân, sự oán hận của nông dân bị cướp đất, đối với đảng viên cộng sản cầm quyền, thì làm sao Hà Nội có thể chấp nhận để cho LS Quân trở thành tự do!

Một người như LS Lê Quốc Quân có đủ tư cách và khả năng lãnh đạo một cuộc cách mạng như ở Tunisia, Ai Cập, Miến Ðiện. Tiếc thay, Cộng Sản Hà Nội quá lo ngại điều đó nên phải bắt giam Lê Quốc Quân càng sớm, càng lâu, càng yên lòng. Dù bị giam hãm trong ngục tù, nhưng uy tín và lòng tin của quần chúng đối với LS Quân cao độ thì ông vẫn có thể hô hào, kêu gọi được quần chúng thông qua bạn bè và người thân khi cần phải biểu tình, đình công bãi thị, bất tuân pháp luật, cô lập người Trung Quốc đang xâm nhập xã hội Việt Nam, v.v… như Nelson Mandela, tù nhân lâu dài nhứt, đã từng làm.

Phải tin rằng dân tộc Việt Nam không thiếu những vị anh hùng, mỗi khi đất nước đòi hỏi, thế nào cũng phải có người xuất hiện. Một chế độ gian ác, thối nát, tàn bạo đến đâu như Liên Xô, Ðức Quốc Xã, Libya, rồi cũng phải sụp đổ khi thời cơ, vận nước đã đến.

MỚI CẬP NHẬT