Thursday, March 28, 2024

Vĩnh biệt Vũ Ánh

A20 nguyễn thanh khiết

Anh từng hứa về thăm trại cũ
lên đồi vĩnh biệt đốt một nén nhang
sao đành đi lúc chiều chưa tàn
mà khăn gói vẫn đầy nguyên kiếp nạn

Nhớ xưa
dưới cái nóng hạ Lào cháy khô thung lũng
cùm chữ U máu mủ ứa cổ chân
anh hiên ngang gõ sắt mà ca
trên xiềng xích đọc vang bài Bắc Tiến

Sáu năm biệt giam
ba muỗng nước, ba muỗng cơm
chưa lần lung lay ý chí
một đời anh – một đời sĩ khí
bước thấp, bước cao cắn nhục mà đi
ngọn bút hiên ngang
thay làn tên mũi đạn
giữa trại thù nét mực chưa phai
bây giờ
tờ Hợp Ðoàn để lại cho ai?

Vũ Ánh ơi!
trên sàn tù lạnh lẽo
áo lính sờn vai
hơi thuốc thổi bay qua đồi vĩnh biệt
anh khóc cho thằng nằm lại bơ vơ
đã lỡ không được chết dưới cờ
lủi thủi như anh – lên đường ra trận
mười ba năm – nằm gai nếm mật
bây giờ – thôi đã trắng tay thua

Tiễn anh đi
– mười ba năm tù
– sáu năm biệt giam
– ba lát khoai khô
– cõng mấy hạt cơm gạo mốc
một thời lẫm liệt
trước gông cùm kìm kẹp
còn ai ngồi nhắc, có ai thương?

Vũ Ánh ơi!
con tằm già chết ở cuối đường tơ
Chí Hòa, T 20, Z30A, A20
những trại thù anh từng qua
lổn ngổn sau lưng
vẫn còn đây bầy xiềng xích
ôi!
Trường Sơn có nghe chăng
giữa khuya đau lòng tiếng anh than
chí cả năm xưa – theo tới ngày tàn
trong thiên hạ ai chia bùi xẻ ngọt?

Và lớp lớp người đi – người đi trước
nợ nần gom đầy – chỉ một anh mang
lũ bọ dòi rút rỉa tan hoang
anh vẫn lồm cồm
một thân đứng dậy
mà thôi
hãy quên đi những gì không đáng nhớ
cầm trên tay thanh kiếm gãy năm nào
về lại đây – trở lại đèo cao
đồi vĩnh biệt bạn bè vẫn đợi
cứ múa bút
– cho ngày đang tới
– cho Trường Sơn rung lá như xưa
– cho Trà Bương lúc mưa là mưa
– cho bút pháp đi vào thiên cổ
nhớ mà chi
một lần qua sông Dịch
lưỡi gươm cùn bỏ lại dưới trăng tan

Vũ Ánh ơi!
bài thơ xưa gởi anh ngày bóng xế
còn trên tay dù đã ố vàng
cứ cầm như – như một nén nhang
tiễn anh đi – dù xa ngàn dặm

A20 nguyễn thanh khiết
15 tháng 3, 2014

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT