Thursday, March 28, 2024

Tản mạn thơ văn

 


Tim mười ngăn


Thơ: Hương Quế


 


Ừ thì gã nói gã yêu


Tim mười ngăn cất muôn điều giai nhân


Vẽ màu tươi vẽ hương xuân


Thêu mây áo lụa bâng khuâng nắng chiều


 


Em về chạm ngõ điều hiu


Lỡ chân vướng mộng xiêu xiêu ngọt ngào


Sầu tương tư đợi chiêm bao


Phù vân bốn bể xanh xao lệ tràn!


 


Ừ thì gã hốt mây hoang


Ướp hồng tình nhớ lang thang gọi mùa


Trăng non trăng mật gió đưa


Vẫn tình sương trắng trời mưa thu tàn


 


Em về hứng gió trên ngàn


Mở ngăn tim nhỏ hai hàng lệ sa


Ơi em buộc áo chiều tà


Ngồi xuống góc nhớ mà ca hương tình


 


Mơ còn một hạt nguyên trinh


Em giấu em cất lệ tình trắng tay


Tim nào tim không đắng cay


Mười ngăn tim khúc đọa đày tình nhau


 


Ừ thì gã hốt mây hoang


Ướp hồng tình nhớ lang thang gọi mùa


Trăng non trăng mật gió đưa


Vẫn tình sương trắng trời mưa thu tàn


 


Em về hứng gió trên ngàn


Mở ngăn tim nhỏ hai hàng lệ sa


Ơi em buộc áo chiều tà


Ngồi xuống góc nhớ mà ca hương tình


 


Mơ còn một hạt nguyên trinh


Em giấu em cất lệ tình trắng tay


Tim nào tim không đắng cay


Mười ngăn tim khúc đọa đày tình nhau


 


Hương Quế


 


***


 


Bơ vơ


 


Có người em nhỏ năm xưa


Cuối bờ dâu bể trời mưa mịt mù


Giã từ mắt biếc làn thu


Ôm sầu đông nước mắt ru diễm tình


 


Một thời trăng mật tôn vinh


Ði vào cổ tích lặng thinh góc trời


Chân mây hồn phách chơi vơi


Gửi lang thang mảnh vụn rời con tim


 


Có người hôm ấy ngang thềm


Nhà hoang đổ nát vai mềm hứng sương


Ðiêu tàn tro bụi còn vương


Bóng chìm lặng lẽ nhặt thương nhớ về


 


Có người năm cũ chiều quê


Ra đi bỏ xứ con đê vỡ bờ


Mẹ ru tìm bóng con thơ


Cha gào dâu bể bơ vơ lạnh lùng


 


Mỹ Trinh


 


***


 


Ðừng nói yêu em


Thơ: Hương Quế


 


Em cúi xuống che đi ánh mắt


Ðừng nhìn nhau lời nói sẽ ngỡ ngàng


Xin cứ để hoang mang cơn sóng vỗ


Ðẹp ngàn sau khi em bước sang ngang


 


Em cất hết vào con tim nhỏ


Những lời yêu phù phiếm cõi u mê


Ðừng yêu em bằng lời môi trên cửa miệng


Anh tránh ra còn một lối em về


 


Em giấu hết niềm yêu thương nhớ


Khóc đã nhiều giông bão đã ngàn khơi


Trả lại cho em tháng ngày trông đợi


Trả lại cho em tuổi mộng của thuở nào


 


Hương Quế


 


***


 


Về cõi tôi


 


Về cõi tôi nghe dòng đời nước chảy


Bỏ lại mình hờ hững một dòng sông


Nước vẫn đục không tìm ra mầm sống


Lặng thinh chiều bóng nắng cuốn vào mây


 


Lầm bầm nói một mình trong hoang vắng


Ðã lâu rồi chừng ấy ở cõi tôi


Ngày ngờ nghệch bâng quơ điều quên nhớ


Xin giùm tôi quên hết chuyện đã rồi


 


Trả tôi về mà chẳng biết về đâu


Chân lẩn thẩn bước lên điều vô cớ


Nhặt mớ chữ để biết mình còn nhớ


Những cần quên còn thở nhịp của tim


 


Về cõi tôi vớt bèo mây kỷ niệm


Lau khô đời cho nước mắt đừng rơi


Không gió trăng không nhật nguyệt gọi mời


Cõi tôi ướt trên vùng xưa mưa lệ


 


Mỹ Trinh


 


***


 


Tình phai


Thơ: Mỹ Trinh


 


Sầu đã phai tình hồng vụn rải


Tim nhạt màu thân ái ra đi


Mưa ơi khóc nữa mà chi


Mai quên hết chuyện sầu bi cuộc đời!


 


Người đã đi chân rời kỷ niệm


Những ân tình mây tím rồi tan


Hoàng hôn khóc nắng đi hoang


Cuối bờ ảo vọng lạc loài bóng chim


 


Cũng đành thôi con tim rạn nứt


Tình bay theo gió vút trời xa


Chiều nay bên mái hiên nhà


Có người lặng lẽ châu pha giọt lòng


 


Người đã khóc một dòng sông nhớ


Nước chảy rồi có trở lại không


Xuôi ra biển mặn tình nồng


Tan vào muôn cõi hư không nẻo về


 


Mỹ Trinh


 


***


 


Môi em là thuốc độc


Thơ: Văn Châu


 


Em trói buộc hồn ta bằng sợi tóc


Và hong tình- nước mắt đẫm bờ vai.


Bờ môi nhỏ, ướp chi nhiều thuốc độc?


Một lần hôn là nhớ mãi; thương hoài…


 


Văn Châu


 


***


 


Thơ: Chân-Trời-Chân-Mây


Tặng: Nụ Mỉm Cười Duyên


 


Giai-nhân, tài-tử trích tiên,


Chán chê tục lụy,l ợi quyền, hư danh!


Rủ em vào núi rừng xanh,


Dựng lên một xóm chân-tình thương-yêu!


 


Giữa đường Ban Blech,Cheo Reo,


Quẹo Thung-Lũng-Tím, trèo đèo hoa lan.


Ngàn xưa núi lửa sôi tràn,


Tạo ra hồ mướt xanh làn mắt nhung!


Thanh Sơn Liệp Hộ săn lùng,


Cò Ke treo hoẵng, đào trùng câu lươn.


 


Thuyền Thơ hồ mộng sầu thương,


Bơ Vơ?!


Ðã dứt đoạn-trường rất lâu!


Húp canh bí sáp ngọt ngào,


Xuýt xoa gió nhạc, làu làu ánh Trăng!*


 


Bứt mây thắt chục giây thằng,


Cõng về danh mộc nằm lăn sân nhà.


Ðóng bàn thờ Mẹ, thờ Cha,


Dạy con nhân-nghĩa…


sáng lòa Mai sau!


Mai sau con cháu rất giàu,


Sáng danh đạo-đức…


đứng đầu nhân-gian!


Vạn Hồ, Maple Grove Nov-12-2012.


Thái Văn


 


Ghi chú:


Cám ơn Thong Huabinh tặng Thung-Lũng-Tím để làm VN Center.


* Bí sáp là đặc sản Ban Blech dẻo, ngọt bùi ngon nhất thế giới. Ðêm rằm lành lạnh húp canh bí rợ nóng hổi, ngắm Trăng treo đầu núi thì còn gì thú hơn, hỡi quí thi hữu!

MỚI CẬP NHẬT