Thursday, April 25, 2024

Lỡ yêu cháu của chồng

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St. Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Thưa cô Nguyệt Nga, con khẩn khoản xin cô giúp con, vì ở đây con không thể tâm sự chuyện này với ai.

Con qua Mỹ được 6 năm, con sống với chồng được 2 năm, sau khi sinh con, thì chúng con ly dị. Anh ấy được giữ con vì lúc đó con mới qua không biết tiếng Anh và luật lệ Mỹ. Anh ấy là người hiền lành, siêng năng, nhưng lại là người không cầu tiến, đối với vợ, ảnh lạnh lùng ít quan tâm đến vợ. Ảnh là người an phận, trong khi con thì muốn vươn lên, muốn làm ăn, dành dụm để mua nhà, mua tiệm… Ảnh cho rằng con trèo cao. Con đã chứng minh cho anh thấy anh sai. Sau khi ly hôn, con đã vươn lên, ghi tên đi học, trả hết tiền xe, mua được nhà. Con cho thuê nhà và vẫn ở apartment cũ để tiết kiệm tiền. Vì anh giữ đứa con nên con nói anh hãy thuê căn nhà của con, có sân rộng cho con chơi, để chiều chiều con ghé nhà thăm và chăm sóc con trai. Ban đầu anh không chịu nhưng con thuyết phục rằng, tiền thuê nhà đó con sẽ bỏ vào saving cho con vào đại học sau này, thì ảnh đồng ý.

Ảnh ở với con trai và hai người cháu.

Câu chuyện phức tạp xảy ra từ đây. Hằng ngày con ghé nhà chồng cũ để chăm sóc con trai. Những khi con cần người giúp đỡ thì người cháu chồng (K.) rất tận tình. Lâu ngày chúng con đã đi quá giới hạn “thím cháu.” Con có kể chuyện này với gia đình con, thì không ai tán đồng, tất cả đều mắng con là đã làm chuyện đồi bại. Chính vì vậy mà con cảm thấy cô đơn không biết tâm sự và hỏi ý kiến ai.

Sau khi mua nhà, con dành dụm được khoảng 80 ngàn, con muốn hùn với K. để mua một tiệm nail. Nhưng khi nghe K. nói sẽ cho em gái làm và bao lương $1,000, thì con không đồng ý. Vì em gái K. rất tiểu thư, không chịu khó, tiêu xài hoang phí, tay nghề lại kém. Con quan niệm, tình cảm là tình cảm nhưng khi làm ăn phải minh bạch rõ ràng. Cuối cùng K. đã mua tiệm một mình và con làm công cho K.

Từ ngày con về làm cho K. thì bao nhiêu chuyện phiền muộn xảy đến. Vì em gái biết chuyện con dan díu với K., nên lúc nào K. cũng mang mặc cảm tội lỗi và sống co lại. Mặc dù thương con nhưng K. luôn luôn phải che giấu, nhất là luôn luôn tỏ ra đứng về phía em gái, vì cho rằng mình có lỗi với em.

Từ đó cô em tha hồ tung hoành, phần con cũng phải sống thu lại vì mặc cảm. Cuộc sống cứ như thế khiến con quá bị stress, con muốn công khai hóa chuyện con và K. Nhưng K. không đồng ý vì cho rằng liên hệ chú cháu quá gần. Tuy không đồng ý nhưng vẫn không muốn xa con, nhiều lần con bỏ tiệm đi nơi khác thì hai anh em lại năn nỉ ở lại. Con lại mềm lòng mà ở lại. Họ lại đối xử không công bằng với con. Cuộc sống cứ thế, nó khiến con nghĩ, hay là K. chỉ muốn lợi dụng con, vì con là thợ giỏi, tiệm mới mở, nếu không có con sẽ không có khách.

Cuộc sống cứ yên lành vài bữa thì lại nghi kỵ nhau, nó cứ như quanh quẩn trong một cái rọ, chui ra thì không muốn vì con yêu K., mà ở lại cũng không xong.

Con xin cô cho con một lời khuyên, một lời góp ý để con biết đâu là xử sự đúng đắn. Con cũng xin mọi người thông cảm cho con vì con đã đi ngược với đạo đức của xã hội. Nếu ai đã từng ở bang lạnh, không gia đình, không người thân, sẽ mở lòng tha thứ cho con hơn.

Ng Tina

*Góp ý của độc giả:

-NB:

Đọc thư cháu tôi thấy lòng mình chùng xuống, thật thương cháu phải đơn thân gồng mình học và làm việc để tồn tại và thành công. Mừng cho cháu đã mạnh mẽ có cuộc sống vững vàng cho mình và cho con, đồng thời lo cho cháu chỉ vì luôn mang cảm giác cô đơn nên đã để cho mình sa vào một mối tình không lối thoát.

Chia tay chồng nhưng cháu luôn yêu thương và có trách nhiệm lo cho con. Hàng ngày lui tới săn sóc con, số phận run rủi cho cháu gặp K. (cháu của chồng cũ), đang cô đơn lại được có người gần gũi giúp đỡ tận tình, bảo sao cháu không gãy đổ.

Tôi nhớ có câu danh ngôn: “Đừng đưa bản thân mình vào những suy nghĩ đường cùng mà không có lối thoát.” Tình yêu chỉ đẹp và thăng hoa khi cả hai người trong cuộc phải thật lòng yêu và chịu trách nhiệm về hành động của mình. K rõ ràng chỉ là một chút say nắng với cháu, khi có được cháu rồi K. lại thấy thối chí vì mặc cảm tội lỗi, K. không đủ dũng khí công khai minh bạch tình yêu với cháu. Còn cháu mong chờ gì ở mối tình này, luôn cảm thấy bị stress vì mình giống như con rối trong tay hai anh em K., cháu bị họ lợi dụng bỏ thì thương vương thì tội.

Hãy mạnh mẽ can đảm rời xa, thời gian sẽ là liều thuốc chữa lành vết thương lòng, sẽ tới một ngày nhìn lại thấy sao mình lại có thể ấu trĩ yếu mềm như thế. Hãy chọn một kết thúc buồn…thay vì chọn một nỗi buồn không bao giờ có kết thúc.

Chúc cháu may mắn, trên đường đi sẽ gặp nhiều người thích hợp tử tế dành cho mình.

-Bà Thu

Tôi là người tôn trọng tuyệt đối lễ giáo Khổng Mạnh, đáng ra là tôi đã lên án cháu, rằng đã buông thả bản thân, rằng là đã lao vào tình yêu tội lỗi, rằng là mất phương hướng đạo đức… Nhưng khi đọc đến câu cuối thư của cháu: “Con cũng xin mọi người thông cảm cho con vì con đã đi ngược với đạo đức của xã hội. Nếu ai đã từng ở bang lạnh, không gia đình, không người thân, sẽ mở lòng tha thứ cho con hơn” thì lòng tôi chùng xuống, thấy rằng xét cho cùng thì cháu đáng thương hơn đáng tội. Cháu là người biết ăn ở, thông minh, biết tiết kiệm, lo toan… Tôi phục cháu ở chỗ là cháu biết tính toán, cho người chồng cũ thuê nhà để dành tiền đó cho con sau này. Cháu cũng biết ngưng đúng lúc, không vì tình yêu mà góp với K. số tiền 80 ngàn để mua tiệm. Cháu giỏi lắm, biết tiến thân, biết hội nhập vào đời sống mới, biết lo thân và lo cho con. Cháu xứng đáng được hưởng những tốt đẹp của cuộc sống mới.

Về mối tình với K. theo tôi, cháu nên chấm dứt sớm, không phải vì K. là cháu chồng cũ, mà vì K. không xứng đáng với tình cảm của cháu. Tôi nói hơi nặng lời là, K. hèn lắm, muốn ăn mà không muốn nhận. Một người như thế làm sao mà có thể gánh vác gia đình. K. chỉ lợi dụng cháu mà thôi. Hiện nay vì tiệm mới mở nên K. cần cháu, vì cháu là thợ giỏi, có thể giúp K. đứng vững trong thời gian đầu. Một khi K vững vàng, K sẽ “đá” cháu ra ngoài, huống hồ K còn có em gái hậu thuẫn. Bỏ đi cháu, cháu còn trẻ, tương lai còn rất dài, thênh thang trước mặt, đừng bó thân yêu K. như vậy. Cháu thoát ra, tôi tin với tính cách của cháu, cháu sẽ rất thành công.

Chúc cháu may mắn.

-Tiffany Lưu

Em ơi! Em bỏ ngay cái người thanh niên em đang vướng vào, hắn ta không xứng đáng với em đâu. Hắn chỉ lợi dụng em mà thôi. Hắn cũng không phải là “đàn ông” hắn vẵn năn nỉ ỉ ôi em ở lại để giúp hắn, nhưng hắn lại chối bỏ tình cảm của hắn dành cho em. Có ăn thì có chịu chớ, bày đặt đạo đức. Nếu thấy rằng tình yêu của hắn dành cho em là phạm đạo đức thì hắn ngừng đi, ở đây miệng thì vẫn nói vậy, nhưng vẫn bám vào em.

Em giỏi lắm, mới qua mà cơ ngơi như vậy, thì cần gì ai phụ giúp. Em cứ mình ên lo cho bản thân. Hôn nhân là phần số, em lại còn quá trẻ, sẽ có người tốt tìm đến với em.

Thất bại về hôn nhân nhiều khi là một may mắn cho sau này. Hãy tiếp tục con đường tự lập của em, và rời xa cái bướu em đang mang.

Chúc em vui khỏe.

*Vấn đề mới:

Dạ thưa cô, em cũng chẳng biết phải tính như thế nào, nên cứ gõ nhiều cửa, mong rằng sẽ có cánh cửa mở cho mình.

Cách nay ba năm, em đến clean răng tại một văn phòng nha sĩ. Trong lúc khám bệnh, người nha sĩ hỏi em đôi ba câu chuyện, em trả lời rất thành thật hoàn cảnh của mình: Mới qua, đã xong đại học, đang vừa đi học vừa đi làm cho một pharmacy… Em nghĩ đó chỉ là những câu hỏi thông thường có tác dụng làm cho bịnh nhân bớt căng thẳng. Nhưng không ngờ nó lại là những chỉ dấu đưa em đến một cuộc tình buồn nhiều hơn vui.

Em và người nha sĩ dần dần thân thiết hơn. Anh nói với em, anh có thưa với cha mẹ xin hỏi cưới em, nhưng gia đình chưa đồng ý, lấy lý do, để cho em học ra trường, có công ăn việc làm vững chắc rồi tính đến cưới hỏi, đâu còn có đó không mắc chi mà phải vội vàng. Em nghe và biết vậy, cũng không tìm hiểu thêm, mà có muốn biết thêm cũng vô phương. Anh có nhà riêng, nên em dọn về ở chung. Em bỏ job ở pharmacy, để về phụ với anh tại phòng mạch. Chúng em sống với nhau như vợ chồng, và khá hạnh phúc, ngoại trừ những lần nhắc đến cưới hỏi và về gia đình anh. Biết vậy sau này em không nhắc đến nữa, sống bên nhau được ngày nào hay ngày ấy.

Em muốn có con, anh thì không, nói rằng tụi mình chưa vững về tài chánh, em thì còn đang đi học… thế là hai đứa có thêm đề tài để xích mích. Nhưng rồi em cũng thực hiện được niềm mơ ước của mình.

Em có bầu! Khi nghe em báo, ảnh tức điên người lên, bắt em đi phá thai. Anh cho rằng em đã đặt bẫy để ảnh rơi vào, ảnh nói, em đẻ thì em nuôi, anh không dính dáng, và báo cho em biết là không được cho gia đình anh hay. Ảnh còn nói điều này nữa, em thu xếp nơi ở lúc sanh xong, vì ảnh sẽ thay ổ khóa, anh báo trước để em lo liệu.

Dù nói vậy, nhưng ảnh vẫn tiếp tục sống với em, vẫn đưa em đi khám thai, vẫn theo dõi và vui mừng khi xem hình ảnh của baby trong những lần utrasound. Những tháng baby lớn, anh không cho em đến phòng mạch nữa, bắt em ở nhà nghỉ ngơi. Em thấy ảnh có thay đổi và không nhắc gì đến chuyện “tống cổ” em ra khỏi nhà.

Nhưng cô ơi! lòng em nguội ngắt nguội ngơ khi bên anh. Em toan tính bao nhiêu thứ không hay trong đầu. Tai em vẫn nghe những tiếng reo mừng của anh khi thấy hình ảnh con, mắt em vẫn thấy những việc tốt đẹp anh làm cho con chưa ra đời. Nhưng đầu em thì đầy rẫy những dự định, toan tính cho tương lai của một single mom. Em liên lạc với bạn bè, và đã tìm được nơi tá túc sau khi sanh. Cũng may ông trời không đóng hết mọi cửa, có cặp vợ chồng không con, họ vui mừng vô kể khi em đến ở cho vui cửa vui nhà. Cũng có một cousin chồng mất, muốn em về ở chung. Em không thiếu nơi tá túc, nhưng vấn đề là em có nên tin vào những thay đổi của anh không? Vì dù gì nhà anh vẫn là nơi tốt nhất cho em và con em, phải không cô?

Hồng Hoa

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi: [email protected]

Mời độc giả xem chương trình “Nghệ Sĩ và Đời Thường” cùng trò chuyện với nghệ sĩ Đức Tiến về “Ghen” (phần 2)

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT