Thursday, April 25, 2024

Tôi có nên chửi ‘con quỷ’ kia một trận không?

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Vợ chồng tôi có một business nhỏ, tên tiệm là do chồng tôi chọn, đó là hai âm đầu của tên tôi. Business có vậy đã mấy năm, thu nhập càng ngày càng khá, không có vấn đề gì cần thay đổi.

Mới đây chồng tôi đề nghị đổi tên tiệm, viện cớ rằng mình cần đổi tên để trốn thuế, anh nói business trong vòng 3 năm đầu mình có quyền khai lỗ. Bây giờ mình đổi tên tiệm, khai rằng tiệm cũ lỗ lã nên mình bán cho người khác. Sau đó để thuyết phục tôi, anh nêu tên vài tiệm trong vùng chúng tôi, đã đổi tên tiệm sau 3 năm làm ăn, cũng chỗ cũ cũng chủ cũ, chỉ đổi tên tiệm. Anh nói họ nói bán tiệm chứ thật ra vẫn chỉ là người cũ. Tiệm mới họ có quyền tiếp tục khai lỗ để trốn thuế.

Tôi chỉ lo buôn bán, đem tiền về, không biết gì đến giấy tờ thuế má. Nghe anh nói vậy cũng tin như vậy. Tôi chỉ cự nự một chút là như vậy phiền quá, cứ ăn yên ở yên đi, làm ăn đang lên, thay đổi rồi lỡ lỗ lã thì sao, với lại tôi cũng sợ gian dối với sở thuế thì chết, nhất là ở xứ Mỹ. Tuy vậy, nói thì cũng cho có nói thôi, anh ấy vẫn tiến hành và tôi vẫn trôi theo.

Tưởng là như vậy, té ra không phải vậy. Một hôm, ngày off của tiệm, tôi ở nhà không biết làm gì, đang muốn mở coi mấy clip hài Hoài Linh. Ai ngờ khi vào laptop, mới thấy anh quên không tắt email của mình. Tôi đọc và khám phá ra, anh tò te với một cô gái, yêu nhau mùi mẫn đắm đuối. Hai người đang tìm cách làm tôi biến đi. Thật tình mà nói, qua đối thoại của hai người, thì cô kia hối thúc anh bỏ vợ, chứ không phải anh muốn, vì tôi thấy anh lần lữa tìm cớ hoãn binh, nào là chờ hai con vào đại học đã thì anh sẽ li hôn, nếu li hôn sớm thì hai con buồn, bỏ học… với lại nếu li hôn bây giờ thì anh phải đóng tiền nuôi con, chờ chúng lớn khỏi phải child suppor…

Càng đọc tôi càng sôi gan, trong đó có một lá thư đề cập đến chuyên “đổi tên” cô ta yêu cầu chồng tôi đổi tên business, vì không chịu được business lấy tên tôi làm bảng hiệu! Ah, cái lão chồng hèn nhát!

Thật quá quắt, hèn gì một hai chồng tôi đòi đổi tên tiệm, rồi còn bịa ra nào là trốn thuế, nào là làm mới để tốt hơn… Ôi cái thằng cha trơ tráo, lẽo lượi, mê gái. Đàn ông sao họ… ngu thế, không biết rằng đâu có con nào hầu hạ, lấm lem mặt mũi như con vợ. Mấy cái con ỏng à ỏng ẹo đó chỉ ba bảy hai mốt, nó cạo hết tiền rồi đi. Tôi copy hết thư từ của hai người, để đó làm bằng chứng.

Tôi biết địa chỉ email của con quỷ kia, tôi định thư cho nó, chửi cho nó một trận, yêu cầu nó buông tha chồng tôi và phải chấm dứt ngay cái trò xía vào chuyện nhà người khác. Mấy cái ông đàn ông là ngu khờ lắm, tin lấy tin để vào những lời ngon ngọt của mấy con quỷ cái, rồi bắt thang cho nó lộng hành, dám cả gan bắt vợ chồng người ta li hôn. Tôi sống với anh ấy bao nhiêu năm, hiểu rõ tính dại khờ của ảnh, nên tôi nghĩ phải đánh con kia thì mới cứu chồng được. Tôi nghĩ vậy đúng không thưa cô Nguyệt Nga?

Kayla

*Góp ý của độc giả

-TT

Tôi không hiểu tại sao cùng là phụ nữ mà hễ ông chồng có bồ mới là người vợ cứ đi chửi rủa hay mắng nhiếc cô bồ đó. Bộ chị không thấy chồng chị là người có lỗi hoàn toàn hay sao?

Nếu ông ta đứng đắn nghĩ tới vợ con gia đình thì cho dù có bao nhiêu người đẹp dụ dỗ đi nữa, ông cũng vẫn thản nhiên, cho dù là lòng ông cũng thích thú lắm vì có người để ý, nhưng vẫn nghĩ đến gia đình mình. Người chồng là người chủ động mọi chuyện, tôi thấy chị muốn trách, muốn chửi, muốn đánh, muốn giết… là chính ông chồng của chị, không phải cô kia. Ông đồng ý bồ bịch với cô kia đã thấy là sai rồi, có cái gì không ổn giữa chị và ông, nên ông mới đi tìm của lạ bên ngoài chị. Nếu giữa vợ chồng chị vẫn bình thường hạnh phúc, thì cô kia có ba đầu sáu tay cũng không thể chen chân vào được giữa anh chị, chứ đừng nói đến chuyện đổi tên tiệm.

Chị hãy nhìn lại mình xem cách đối xử của chị đối với anh chồng ra sao, mà ông ấy lại như vậy, hỏi ông ấy xem chị đã làm gì mà ông ấy lại đi kiếm người khác. Chị à, tôi đã lớn tuổi rồi nhiều kinh nghiệm sống, tôi thấy chuyện gì xảy đến với mình đều là kết quả của những việc mình làm. Biết mình sai thì sửa đừng đổ lỗi cho người khác, nhất là người thứ ba.

Hai vợ chồng phải nói chuyện ôn tồn với nhau, xem cách chị viết thư, tôi nghĩ chị nên hòa nhã thì chắc ông chồng sẽ thích nghe hơn. Dẹp cô bồ qua một bên, trách cứ là trách cứ ông chồng chứ không phải cô ta. Ignore her!

Là một phụ nữ, tôi thấy phụ nữ rất đáng thương ở nhiều mặt, nhất là không có tự tin để tự mình lo cho mình, tôi thấy thương và tội nghiệp cho cô ta hơn là ghét bỏ. Hãy trách chồng chị đi. Đừng đổ thừa cho đàn bà hết mọi tội lỗi, không đúng đâu.

-GY

Chị Kayla đừng “chửi cho nó một trận” nhé. Không ăn nhầm gì đâu, nhiều khi cô ta còn nghĩ: Vợ dữ quá, thật tội ảnh, rồi muốn cứu vớt. Cũng có thể chồng chị nói láo để cua gái. Chị nên thư cho cô ta, đại khái như: Anh B là chồng tôi, chúng tôi có x con, gia đình tôi vẫn bình thường. Chồng tôi có chút ham vui, cô đừng tin mà khổ sau này.

Còn chồng chị, tối về nói chuyện đi, nói chị đã biết hết rồi, coi chồng nói gì. Nhớ lén để máy thâu (dùng phone cũng thâu được). Đàn ông ở bên cạnh bồ thường hay nói với bồ: Vợ chồng anh không hợp nhau, đang ly thân, sắp ly dị, cưới mà không tình yêu… Còn khi ở bên vợ thì nói khác: Bạn bè thôi, quen cho vui, chơi qua đường thôi, chán sẽ bỏ, vợ con là số một.

Bài bản của mấy ông ngoại tình là vậy đó. Chị cứ mở máy thâu hết rồi đưa cho cô ta nghe. Tôi dám cá chồng chị cũng như bao đàn ông khác không dám nói: Anh yêu cô ấy, mà sẽ là những lời nịnh nọt vợ.

-Tina:

Chị không nên “chửi cô kia một trận” mà nên “chửi” chồng chị một trận thì đúng hơn.

Chồng chị phải nói thế nào thì cô kia mới lộng hành như vậy. Chồng chị phải hứa hẹn thế nào thì cô kia mới tỏ ra quyền uy trên công việc làm ăn của gia đình riêng của chị. Đàn ông nào khi ngoại tình cũng thế thôi, chỉ một bài bản làm hoài mà đàn bà con gái cứ bị lừa từ đời này đến đời khác. Tôi nhớ có lần đọc một góp ý của ai đó trên trang của cô Nguyệt Nga: Người vợ nào cũng tưởng chồng chán mình nên có bồ, còn cô bồ nào cũng tưởng đàn ông chán vợ nên yêu mình. Không phải đâu, đàn ông thích cả hai, yêu cả hai, không muốn bỏ ai hết. Cho nên tôi nói cách hay nhất là chị cứ nhè ông chồng mà khảo, cô kia chỉ là nạn nhân bị chồng chị dụ dỗ.

Nói tóm lại trong mối tình tay ba, thì người hưởng lợi là mấy ông, còn hai người đàn bà đều thua thiệt.

*Vấn đề mới

Như hầu hết những người đàn ông Việt Nam, bố tôi cũng gia trưởng, độc đoán, cố chấp. Ông đi tù cải tạo hơn 10 năm, thời gian đó mẹ tôi cực khổ biết bao nhiêu, nuôi con, nuôi chồng, mẹ tôi là tiểu thư con nhà, vậy mà sau những ngày mất nước, bà lam lũ, lê lết ngoài chợ, buôn đầu này bán lại đầu kia, kiếm bạc cắc để nuôi con, tom góp chờ ngày thăm nuôi chồng. Rồi ngày bố về, đau ốm quặt quẹo, mẹ tôi gánh nặng oằn vai nay càng khốn đốn thêm. Thế nhưng chỉ được một năm đầu người tù ấy còn “hàng thần lơ láo phận mình ra chi,” còn thì sau đấy vẫn chứng nào tật nấy, ông vẫn lên thượng đỉnh ngồi.

(Hình minh họa: Getty Images)

Tôi thương mẹ tôi hết sức, không biết mẹ tôi nợ nần kiếp trước như thế nào mà nay trả hoài không hết.

Khi gia đình tôi đi định cư, thì bố tôi lại lên một bậc cao hơn, không còn là gia trưởng trong nhà, mà là Quốc Trưởng. Bởi vì, nhờ mấy năm tù cải tạo, ông đã có cái giấy đi theo diện HO, và mẹ con tôi đã “đu” theo ông, nên càng ngày ông càng lên chức và càng xa lánh mẹ con tôi. Đầu tiên là ông yêu cầu được ngủ riêng, vì ông khó ngủ, nên cần đọc sách để ngủ cho dễ. Mẹ nhường phòng cho ông và qua ngủ chung với tôi. Kế đến là ông đòi ăn chay cho thanh tịnh thân tâm (!?) Mẹ tôi già rồi, hàng ngày phải nấu hai lượt thức ăn, mặn và chay. Tôi là con út, mẹ tôi mang thai trong một lần đi thăm nuôi chồng. Tuy thế, lúc từ trại cải tạo về, ông không nhìn tôi, mà chì chiết cay đắng với mẹ, rằng ông có một đứa con “tráng men”. Ông nói, cũng nhờ mẹ tôi đã khai gian cho tôi lấy họ ông, nên tôi mới được “đu” theo diện HO của ông. Tôi nhiều lần nghe ông nói điều này và lòng căm thù ông tận xương tủy.

Hai năm nay ông cặp với một bà mỡ màng, phốp pháp, sơn son thếp vàng như một bà đồng bóng, chẳng biết từ đâu ra, chỉ biết thỉnh thoảng đến nhà chở ông ra quán, cũng chào hỏi mẹ tôi. Mẹ tôi hoàn toàn không tỏ một ý phản đối nào, bà lạnh như một tượng đá. Có lần tôi tỏ ý phản đối thì mẹ nói, cứ để như thế, mẹ thích như thế, mẹ thích bố có bồ.

Có lẽ hiểu ý mẹ, cái bà mỡ màng kia coi bộ được nước, đến nhà tôi nhiều hơn, thường xuyên hơn, mỗi lần đến là vô tuốt trong phòng bố đóng cửa lại. Mẹ tôi coi như không có gì xảy ra, nhưng tôi thì khác. Tôi muốn tống cổ họ ra khỏi nhà, tôi định sẽ chờ hôm nào đó không có mẹ, tôi sẽ nói thẳng với bố ý này. Tôi muốn ông ra khỏi nhà với người tình để mẹ con tôi yên, như thế có bất hiếu và vô ơn không?

K.Tú

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi về: Biết tỏ cùng ai 14771 Moran Street. Westminster, CA 92683, hoặc [email protected]

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT