Friday, March 29, 2024

Một bài thơ cũ: Nhà thơ Hoài Khanh

Hoài Khanh

Hoài Khanh tên thật là Võ Văn Quế, sinh ngày 13/6/1933 tại Ðức Nghĩa, thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận. Từ năm 1957, ông đã hiện diện trên bầu trời thi ca Việt Nam với thi phẩm “Dâng Rừng”. Trước năm 1975, ông viết báo làm thơ, là người chủ trương và điều hành nhà xuất bản Ca Dao, một trong những nhà xuất bản uy tín, có nhiều ấn phẩm giá trị. Những năm cuối đời, bị đột quỵ Hoài Khanh về trú tại thành phố Biên Hòa, tỉnh Ðồng Nai. Ông mất ngày 23 tháng 3. 2016.

Tranh Nguyễn Trung

 

Ngồi lại bên cầu

Người em xưa trở về đây một bận
Con đường câm bỗng sáng ánh diệu kỳ
Tôi lẩn trốn vì thấy mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi

Em thì vẫn nụ cười xanh mắt biếc
Màu cô đơn trên suối tóc la đà
Còn gì nữa với mây trời đang trắng
Đã vô tình trôi mãi bến sông xa

Thôi nước mắt đã ghi đời trên đá
Và cô đơn đã ghi dấu trên tay
Chân đã bước trên lối về hoang vắng
Còn chăng em nghĩa sống ngực căng đầy

Quá khứ đó dòng sông em sẽ ngủ
Giấc chiêm bao nguyên vẹn có bao giờ
Ta sẽ gặp trong ý tình vũ bão
Con thuyền hồn trở lại bến hoang sơ

Rồi em lại ra đi như đã đến
Dòng sông kia vẫn cứ chảy xa mù
Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu.

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, Nhật Báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt”, bằng tất cả mọi thể loại thơ.
Xin gửi về địa chỉ Email: [email protected] hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street. Westminster, CA 92683

Mời độc giả xem chương trình “Du lịch đền Karnark ở Ai Cập” (phần 1)

MỚI CẬP NHẬT