Thursday, March 28, 2024

Vàng Ðen (Kỳ 17)

“Vàng Ðen” là tiểu thuyết của nhà văn Nguyễn Dũng Tiến, được xây dựng trên những tư liệu cùng huyền thoại liên quan tới vùng “Tam Giác Vàng,” một trong những nguồn sản xuất và cung cấp thuốc phiện (“vàng đen”) lớn nhất thế giới. Ngoài việc viết văn, tác giả Nguyễn Dũng Tiến cũng là một trong những người Việt Nam đầu tiên có công gầy dựng vườn cây ăn trái cho người Việt ở xứ người. Ông hiện là chủ nhân vườn cây LA Mimosa Nursery, 6270 East Allston Street, Los Angeles, CA 90022-4546. Tel: (323) 722-4543. Ðược sự cho phép của tác giả, Người Việt hân hạnh giới thiệu tiểu thuyết “Vàng Ðen” trên mục truyện dài của Nhật Báo Người Việt cũng như Người Việt Online.

 

Kỳ 17

 

Hai tuần lễ trước, đơn vị nhận một khế ước với cơ quan tình báo C.I.A. để đột kích vào một nông trại tại quận Riverside, chỉ cách nơi đơn vị ông đóng khoảng hai chục dặm Anh.

 Nhiệm vụ, bắt cóc vài người Á Ðông và phá hủy tất cả những cây cần sa do họ trồng ngụy trang giữa đám cây ăn trái. Chính thức, chính quyền Mỹ không thể nhúng tay vào được vì nông trại được thuê lại từ những người da đỏ thiểu số, lãnh thổ với quyền bất khả xâm phạm.

Tuy không phải việc của ông, nhưng lâu ngày không có gì làm, lại buồn tình, ông gạt người trung đội trưởng của ông qua một bên để nhẩy vào quậy chút chơi. Với không ảnh, bản đồ cùng một số dữ kiện do C.I.A. cung cấp, ông vẫn gởi một toán thám báo đi dò la địa hình trước bằng ngả đồi núi, để không phải băng qua thành phố nơi bộ lạc da đỏ đang sinh sống. Báo cáo đưa về đều phù hợp với tất cả những gì do tình báo Mỹ cung cấp. Vài tên Việt trồng cần sa với sự phụ giúp của năm tên Mễ, chúng ăn ở ngay tại chỗ, một căn nhà khá khang trang cho những tên Việt, một chiếc mobil home (nhà tiền chế với bánh xe để có thể kéo đi) khoảng 25 thước Anh cho những tên Mễ ở. Chúng ở gom cả trên một đỉnh đồi thấp, thoai thoải xuống dưới, một thung lũng nhỏ với một dòng suối chảy ngang, được nối liền và bao quanh bởi những triền đồi cao trồng đầy cây ổi cùng cần sa. Ông Vi nghĩ, dễ như ăn cháo, chỉ cần trực thăng vận xuống một thung lũng nào đó, thật thấp, cản tầm nhìn của chúng từ ngôi nhà, nhẩn nha ăn bữa cơm chiều, cho tụi nhỏ ăn tục, nói phét cho đến sập tối, khởi sự vào cũng không muộn.

Tiếng côn trùng bắt đầu rả rích bốn bề, trời đêm điểm vài ánh sao thật lẻ loi, không đủ sáng để soi bước cho đoàn người khởi sự ăn bữa cháo. Bữa cháo thật nghiêm chỉnh, trung đội được chia làm ba cánh, lẳng lặng băng qua hai trái đồi thấp, xuyên qua rừng ổi, tiến thẳng đến căn nhà và chiếc mobil home. Im lặng truyền tin được sử dụng tối đa, chỉ được dùng thủ hiệu. Hai người lính đi đầu rút trong một bao nhựa hai miếng thịt bò tươi thật lớn, cầm miếng thịt rà về phía trước, tay còn lại lưỡi lê đã trong tư thế sẵn sàng.

Ông Vi đã ra lệnh đem theo thịt như vậy để đề phòng chó, dù trong báo cáo không thấy ghi chó. Trung đội bao vây căn nhà cùng chiếc mobil home thật dễ dàng, cảnh vật chung quanh thật yên lặng, không một tiếng động, ngoại trừ tiếng côn trùng.

-Cho hai thằng nằm ngoài, hai thằng còn lại chia nhau để vào cả hai bên, nhưng phải cùng một lượt, coi chừng tụi Mễ trong chiếc mobil home, dân trồng cần sa cũng không phải dễ nhai. Hai thằng nằm ngoài không được để thoát một đứa nào hết.

Ðại úy Vi thì thầm ra lệnh cho người trung đội phó. Lệnh được thi hành ngay lập tức, nhưng trái với những gì ông Vi chờ đợi, hai tiểu đội dội ngược ngay ra khỏi căn nhà cùng chiếc mobil home, tán loạn tìm chỗ ẩn núp. Ánh đèn sáng choang từ hai nơi thổi ra ngoài những làn ánh sáng làm chói mắt. Trong mười giây, ông Vi cùng người lính truyền tin đã nằm sát ngay hông căn nhà.

-Gì vậy?

-Mìn Claymore, đại úy. Tụi nó gài sẵn Claymore rồi đại úy. Ðèn tự động bật, tôi thấy tụi nó đặt trái mìn chình ình ngay giữa nhà.

-Ðù mẹ, gặp dân chơi. Mình dính cựa mẹ nó rồi. Bây trải mỏng ra ngoài chờ lệnh.

Ðang định di chuyển từ căn nhà sang chiếc mobil home để trải mỏng những đứa con ra khỏi phạm vi hai trái mìn ở hai nơi, bỗng từ những cây cổ thụ quanh nhà, những luồng ánh sáng cực mạnh chụp xuống nguyên một diện tích rộng lớn, biến đơn vị đột kích thành những cái bóng trơ trẽn, đồng thời đóng đinh những chiếc bóng trơ trẽn đó bằng một tiếng nói phát ra từ một chiếc máy phóng thanh ở đâu đó trên những tàng cây. Ngôn ngữ được dùng qua máy lại chính là tiếng Việt.

-Anh em đang nằm giữa bãi Claymore, hàng sống, chống chết.

Một phản ứng khá tự động của lính đánh thuê đã đẩy từng bóng người vào những gốc cây, mô đá để ẩn nấp, dù ánh sáng vẫn soi rõ từng bóng người. Tiếng loa lại vang vang:

-Anh em đừng vọng động, chỉ cần một cái nhấn tay, nguyên trung đội của anh em sẽ bị hốt gọn. Người anh em nào chỉ huy có thể phát biểu lý do đến thăm. Anh em có thể sử dụng điện thoại đặt sẵn ngay cửa ra vào.

Không còn sự chọn lựa, đại úy Vi tiến thẳng đến cửa chính, một tấm bảng ghi rõ câu “Hàng sống, chống chết” được treo lủng lẳng trên chiếc máy điện thoại.

-Alô, tôi nghe.

-Anh em thuộc đơn vị nào? Mục đích viếng thăm?

Nghĩ thầm trong đầu, tên này không háo sát, phải câu độ, câu giờ với hắn để tìm kế thoát. Không trả lời thẳng câu hỏi, ông Vi hỏi ngược lại:

-Huynh thuộc lực lượng nào?

-C.I.A.

-Chúng tôi cũng làm việc cho C.I.A.

-Ðồ lưu manh.

Không ngờ phản ứng của đối phương lại như vậy, ông Vi đổi chiến thuật.

-Chúng tôi được lệnh phá hủy những cây cần sa.

-Lệnh từ đâu tới?

-C.I.A. trả tiền để chúng tôi làm chuyện đó.

-Ðồ hèn mạt, bán đứng anh em.

MỚI CẬP NHẬT