Thursday, April 25, 2024

Vàng Ðen (Kỳ 21)


“Vàng Ðen” là tiểu thuyết của nhà văn Nguyễn Dũng Tiến, được xây dựng trên những tư liệu cùng huyền thoại liên quan tới vùng “Tam Giác Vàng,” một trong những nguồn sản xuất và cung cấp thuốc phiện (“vàng đen”) lớn nhất thế giới. Ngoài việc viết văn, tác giả Nguyễn Dũng Tiến cũng là một trong những người Việt Nam đầu tiên có công gầy dựng vườn cây ăn trái cho người Việt ở xứ người. Ông hiện là chủ nhân vườn cây LA Mimosa Nursery, 6270 East Allston Street, Los Angeles, CA 90022-4546. Tel: (323) 722-4543. Ðược sự cho phép của tác giả, Người Việt hân hạnh giới thiệu tiểu thuyết “Vàng Ðen” trên mục truyện dài của Nhật Báo Người Việt cũng như Người Việt Online.


 


Kỳ 21


 


-Trình trung tá, Tôi nhận bất cứ anh em nào trong đơn vị do trung tá đề cử, vì trung tá biết khả năng họ rõ hơn tôi, tôi chỉ xin trung tá cho phép tôi mang theo mấy thằng nhỏ của tôi. Hai thằng Lào con, trung tá cũng đã biết tụi nó rồi, còn thằng Rật, tôi không thể để nó lại, vì nó là cánh tay phải của tôi.


-Tôi đang tra xét lý lịch của nó.


-Trình trung tá, tôi bảo đảm hạnh kiểm của nó bằng mạng của tôi.


-Cú này dữ lắm, anh biết không? Anh sẽ bị va chạm mọi phía. Khun Sa không phải tay hiền. Chính trị nó giỏi lắm, khác xa với gia đình Ðèo Văn Long, Ðèo Văn Chung khi xưa rất nhiều. Nó biến tam giác vàng thành một tiểu quốc giầu có, chứng tỏ nó là một tay cấp tiến, có bản lãnh. Tôi thấy không có gì trở ngại về việc anh đem đám nhỏ của anh đi, vì vấn đề an ninh của đơn vị, tôi vẫn phải xúc tiến.


Tuần lễ trước, Phong đã quay trở lại đơn vị, sau một ngày vất vả thu hoạch đám cần sa. Phong đã trình ngay cho người chỉ huy trưởng của đơn vị những hình ảnh chụp lấy ngay tại hiện trường.


Vài tấm ảnh, cần sa gom lại cao như núi, vài tấm khác, cần sa đang bốc cháy ngùn ngụt trên sườn đồi, khói đen tỏa lan cả một vùng rộng lớn. Ông thầy rất hài lòng, ông chỉ đá nhẹ một câu:


-Mùi cần sa của anh đốt bay mãi đến tận phòng của tôi.


Phong biết ông thầy không đồng ý chút nào hết với những gì dính líu đến ma túy, nhưng gặp lại Phong trong một trường hợp khá đặc biệt, nên ông đã nhắm mắt lờ đi đám cần sa, Phong đã gặt hái vội, bán mão cho tụi da đỏ. Ít ra, ông cũng chứng minh cho tụi tình báo Mỹ thấy, ông đã không đốt khế ước như Phong đốt đám cỏ tươi thay vì đốt đám cần sa.


Sáng nay, trong phòng họp của đơn vị, Phong chính thức cùng ba đứa nhỏ uống máu, ăn thề để gia nhập đơn vị. Ông thầy, sau đó, có đưa ra một khế ước liên quan đến xứ Lào làm tim Phong đập mạnh. Những hình ảnh xa xưa nơi xứ Lào chợt về, làm Phong ngây ngất. Phong chỉ muốn đứng ngay lên, tình nguyện lãnh nhiệm vụ ấy, nhưng e ngại những sĩ quan khác, cùng ông thầy chưa cho rằng mình đủ khả năng, nên đành ngồi im nghe ngóng.


 


Chương 4


Mùa Xuân 1994, Nữu Ước


 


Trước một đống hồ sơ ngổn ngang trên bàn, trong một căn phòng được trang trí thật đơn giản, gọn ghẽ, đầy nữ tính, bà chánh biện lý Mary J. Blanca của Liên Bang Hoa Kỳ, tại thành phố Nữu Ước đang nổi giận.


-Sau bao cố gắng vận động với Bạch Ốc của tôi, các ông đã biến nó thành gió.


-Thưa bà, xin bà đừng vội nóng. Bà cũng đã thấy chúng tôi vô cùng cố gắng, nhưng hình như còn một thế lực khác vô cùng mạnh đứng sau vụ này.


-Quý ông thuộc cơ quan tình báo mạnh và nổi tiếng nhất thế giới cũng đành bó tay sao?


-Thưa bà không phải vậy, chúng tôi bị quốc hội cắt ngân quỹ một cách thảm hại, chúng tôi không đủ nhân sự để lo hết mọi chuyện.


-Tôi đã ký án lệnh cho sử dụng tài sản, tiền bạc tịch thu được trong những vụ bắt ma túy rồi mà.


-Thưa bà, món ấy, xin bà xét lại, nó đã bị chia năm, xẻ bẩy hết rồi. Cảnh sát của quận, ban bài trừ ma túy, ngay đến các nghị viên cũng nhào vào ăn có với những lý do, dùng để giáo dục thanh thiếu niên khỏi vướng vào đường ma túy. Mong bà xét lại.


Bà chánh biện lý Mary J. Blanca, thuộc cơ quan bài trừ ma túy (D.E.A.) của Hoa Kỳ, có đủ lý do để nổi giận với những nhân viên tình báo C.I.A., đang ngồi trước mặt bà.


Tình trạng tội ác càng ngày, càng gia tăng trong phạm vi trách nhiệm của bà. Những kho hàng nơi bến tầu của New Jersey hầu như dùng để chứa đồ lậu đến bẩy mươi phần trăm. Cape May thường là nơi chúng dùng để chuyển hàng lậu, người lậu từ tầu lớn xuống tầu nhỏ. Người lậu sẽ tan biến vào ngay trong thành phố, nhưng hàng lậu chúng phải chứa ở những nhà kho lớn tại bến tầu trước khi có thể tẩu tán. Trong những món hàng lậu đó, bạch phiến được coi như tệ hại nhất.


Bà đã dùng hết khả năng của mình để gây áp lực với Bạch Ốc cũng như quốc hội để diệt trừ tệ nạn ma túy. Cuối cùng bà được tình báo C.I.A. làm việc trực tiếp với bà, thay vì F.B.I., vì cả hai đang va chạm nhau dữ dội trên phương cách làm việc.


Ác hại thay, từ sáng cho đến giờ, hết bản tin của Reuter, BBC, cùng những đài truyền hình địa phương cứ ra rả về việc thất bại của quân đội Miến Ðiện. Chúng còn nêu rõ đích danh bà đã chủ xướng vụ tấn công và bất thành. Sự nghiệp chính trị của bà tuy lẫy lừng, nhưng với những nguồn tin ác ôn này, không khéo nhiệm kỳ tới, bà cũng phải cuốn áo ra đi. Gạt bỏ những ước vọng thầm kín về chính trị, bà thật lòng muốn chấm dứt tệ trạng ma túy tại ngay Hoa Kỳ.

MỚI CẬP NHẬT