Friday, April 19, 2024

Vàng Ðen (Kỳ 28)


“Vàng Ðen” là tiểu thuyết của nhà văn Nguyễn Dũng Tiến, được xây dựng trên những tư liệu cùng huyền thoại liên quan tới vùng “Tam Giác Vàng,” một trong những nguồn sản xuất và cung cấp thuốc phiện (“vàng đen”) lớn nhất thế giới. Ngoài việc viết văn, tác giả Nguyễn Dũng Tiến cũng là một trong những người Việt Nam đầu tiên có công gầy dựng vườn cây ăn trái cho người Việt ở xứ người. Ông hiện là chủ nhân vườn cây LA Mimosa Nursery, 6270 East Allston Street, Los Angeles, CA 90022-4546. Tel: (323) 722-4543. Ðược sự cho phép của tác giả, Người Việt hân hạnh giới thiệu tiểu thuyết “Vàng Ðen” trên mục truyện dài của Nhật Báo Người Việt cũng như Người Việt Online.


 


Kỳ 28


 


-Lá thư của nó cảnh cáo mình không được đụng vào vụ tam giác vàng. Mình ló cánh tay nào ra, nó chặt cánh tay đó.


-Trung tá tính sao?


-Tôi vẫn chưa hiểu, tại sao C.I.A. lại để hở tin một cách tồi tệ như thế này. Tụi nó đã đưa khế ước cho mình, đương nhiên tụi nó phải bảo mật nguồn tin.


-Trình trung tá, có thể nào tụi tình báo Mỹ giăng cái bẫy cho mình chui vào không?


-Cũng có thể lắm nhưng hơi mơ hồ, nó chỉ có thể lượm được của mình cỡ nửa đại đội thôi.


-Nhưng nó có thể đốn được của mình một tay khá.


-Anh Vi nghĩ vậy cũng có lý, song tôi tin chắc, tụi Mỹ sẽ không dại gì làm mẻ của mình một miếng như vậy, nó cũng phải nghĩ đến phản ứng của mình chứ. Tôi nghĩ, cánh được chỉ huy bởi La Diabla rất mạnh, vô cùng mạnh. Nhưng tôi cũng vẫn chưa thể nào dò la ra tung tích của chúng.


Trong phòng họp của đơn vị đánh thuê, Phong nhận ra sự hiện diện của tất cả sĩ quan trong đơn vị. Người nóng nẩy, ồn ào nhất vẫn là đại úy Vi.


-Như vậy thiếu tá cho rằng, nguồn tin bị lộ từ phía mình?


-Tôi không nói vậy, tôi chỉ xác quyết, tụi C.I.A. thật sự muốn mình làm vụ này. Có thể băng La Diabla quá mạnh, nó len lỏi luôn được vào trong tình báo Mỹ, nên nó nắm được nguồn tin.


Vẫn đại úy Vi:


-La Diabla không phải tụi Rồng Vàng à?


-Không thể nào, băng Rồng Vàng chỉ mạnh tại dải đất miền Tây Hoa Kỳ và tại Hương Cảng thôi. Tụi nó bị chặt đầu, chặt đuôi gần hết. Chiếc tầu hàng trên Seattle bị mình đốt đã làm tụi Rồng Vàng hụt mất một mớ hàng quan trọng. Ma túy hiện giờ trong tay một băng Việt…


-La Diabla là Việt Nam?


-Chưa hẳn, tụi Việt này chưa đủ tư cách quốc tế. La Diabla phải là một tay giỏi, có hậu thuẫn chính trị rất lớn đứng sau. Trên thế giới hiện nay, chỉ có chính trường Mỹ mới có loại quyền lực đó.


Trung tá chỉ huy trưởng chậm rãi chen vào:


-Ðúng, ông phó nói đúng. Phải có hậu thuẫn chính trị trong vụ này, vụ này nặng ký lắm, nó cỡ Ðiện Biên khi xưa. Tất cả những xác chết để lại bởi La Diabla, chứng tỏ hắn là một tên sadique (cuồng dâm), bệnh hoạn tâm lý.


-Trình trung tá, Ðiện Biên có dính dáng gì đến ma túy?


-Anh Vi có thể hỏi ông phó, thiếu tá phó cũng biết vụ này rành lắm.


-Anh Vi có biết tại sao Pháp lại thẩy tụi tinh nhuệ nhất của nó, để cố giữ Ðiện Biên không?


-Không, thiếu tá.


-Như mọi người đều biết, trận Ðiện Biên Phủ đã chấm dứt sự cai trị của Pháp tại Việt Nam. Việt Minh đã giành lại được độc lập cho nước Việt Nam. Nhưng có một điều, mọi người từ trước cho đến giờ đều không biết: Trung Cộng và Hoa Kỳ mới là kẻ chiến thắng cuối cùng.


-Tôi cũng chỉ hiểu lờ mờ.


-Anh Vi hiểu lờ mờ cũng phải, vì đây là tài liệu mật. Tụi Pháp bị Mỹ và Trung Cộng đá ra khỏi Ðông Dương chỉ vì nguồn lợi của Tam giác vàng quá lớn. Pháp đã kêu cứu thảm thiết với tụi Mỹ khi sắp bị tràn ngập bởi Việt Minh. Dĩ nhiên tụi Mỹ đã làm ngơ.


-Như vậy Pháp dùng Ðiện Biên làm cứ địa để bảo vệ cho Tam giác vàng?


-Ðúng ra, Pháp dùng Ðiện Biên để yểm trợ cho tụi Thái trắng.


-Chi vậy, thiếu tá?


-Trên nguyên tắc và với quốc tế, tụi Pháp không thể trực tiếp bảo vệ tam giác vàng, nhưng nguồn lợi của vàng đen đến từ tam giác vàng quá lớn, nó đã thừa sức nuôi được đoàn quân viễn chinh của Pháp tại Ðông Dương, do đó Pháp đã phải nuôi dưỡng, giật dây đám Thái trắng, để chúng sản xuất thuốc phiện, đồng thời bảo vệ cả một đường dây cùng mạng lưới vận chuyển thuốc quanh tam giác vàng một lượt.


-Mais merde alors. (Con bà nó), bao nhiêu xương máu của người Việt Nam đã đổ uổng phí ở Ðiện Biên.


Không chỉ một mình đại úy Vi sửng sốt, hầu như nhiều người trong phòng họp cũng nhẩy nhổm vì những gì họ vừa biết được. Mọi người xì xào bàn tán.


-Cũng chưa hẳn vậy…


Châm một điếu thuốc, thả nhẹ làn khói xám, người chỉ huy trưởng lặng lẽ nhìn theo làn khói thuốc. Vấn vương trong khói nhạt, hình ảnh của vài chục năm về trước được ký ức mở nhẹ cánh cửa.


… Nói đến chuyện Ðiện Biên, mình phải quay về thời của Tưởng Giới Thạch. Lực lượng đang khai thác tam giác vàng là hậu thân của một binh đoàn theo Tưởng. Cánh quân này bị Mao Trạch Ðông đánh tơi tả trong lục địa Trung Quốc, nên phải nương náu bên trong biên giới Miến Ðiện. Chính lúc đó, họ Tưởng cũng không thể làm gì hơn cho binh đoàn này, vì chính họ Tưởng cũng bị đẩy bật ra khỏi lục địa để cuối cùng, trơ trọi tử thủ tại Ðài Loan…


… Không cố ý, binh đoàn này đã bị bỏ rơi. Ðể nuôi sống đám binh lính dưới quyền, dĩ nhiên người chỉ huy phải tìm ra tiền. Khí hậu mát, ẩm độ cao, thích hợp vô cùng cho cây cần sa và thuốc phiện. Cộng thêm cái lời vô lượng của nhựa thuốc, cả hai đã khiến binh đoàn này biến thành gần như thổ phỉ. Tay súng, tay cày. Họ dùng tiền bán thuốc để mua thêm súng đạn, tự bảo vệ miếng đất kiếm sống của chính họ. Càng ngày, thế lực của họ càng mạnh, lợi tức của thuốc phiện càng cao, làm cho nhiều thế lực khác nhau bắt đầu ngấm nghé.

MỚI CẬP NHẬT