Friday, March 29, 2024

Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 158)

Tạ Phong Tần

1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam

Ông Tý lại hỏi tôi gởi Phiếu chuyển và đơn khiếu nại của tôi đi đâu. Tôi lấy cây viết, tờ giấy viết cho ông ta mấy chữ: “Tòa án nhân dân tối cao phía Nam, số 124 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận 1, thành phố Hồ Chí Minh.“

Ông Tý này kêu con Thùy cầm tờ Phiếu chuyển tôi đưa ra văn phòng bên ngoài photo một bản đem vô đưa ông ta, rồi trả cái bản chính lại cho tôi. Ông ta cầm cái đơn tôi đưa cặp chung với tờ Phiếu chuyển photo, tờ giấy ghi địa chỉ để vô cái bìa hồ sơ bằng giấy cứng màu vàng và nói:

-Tôi sẽ nhanh chóng làm việc này, gởi xong tôi đưa phiếu chuyển đơn cho chị. Thôi chị vào trong đi. Tôi cũng đi về làm việc.

-Cám ơn cán bộ Tý.

Tôi nói xong đứng dậy đi về phòng, vừa đi vừa nghĩ: Bọn khốn nạn này chúng chơi đểu, chúng nó phát cơm canh thịt cá của tôi riêng đương nhiên phần của tôi sẽ đầy đủ, còn mấy đứa tù nhân kia trong phòng vẫn tiếp tục thiếu khẩu phần như cũ, nhưng tụi nó làm sao dám khiếu nại, mà tôi cũng không có lý do gì để khiếu nại được nữa. Coi như chúng nó vẫn cứ ăn bớt tiêu chuẩn thức ăn của tù nhân dài dài.

Đúng ba ngày sau, chị Khanh kêu tôi ra gặp cán bộ Đặng Văn Tý. Ông ta đưa cho tôi tờ Phiếu chuyển đơn, nội dung là trại Xuân Lộc đã chuyển đơn khiếu nại đòi bản án phúc thẩm của tôi đến Tòa Án Tối Cao do phó giám thị Thượng Tá Lê Bá Thụy ký ngày một Tháng Ba năm hai ngàn mười ba. Hơ hơ, coi như cán bộ ngoan.

Tôi bèn để ý mỗi sáng hôm nào có khẩu phần thịt heo kho chở heo vô trại ra làm sao. Thấy xe chở vô lần nào cũng con heo bự tổ chảng gần ba trăm ký lô. Cái này là heo nọc già, heo nái già thải ra bán thịt giá rẻ, chúng nó mua về mần thịt cho tù nhân ăn để dư dôi tiền bỏ túi đây, chớ heo rừng gì mà bự như con voi vậy trời. Thiệt là hổng có thằng công an nào tử tế, toàn nói ngon nói ngọt để lừa. Vụ này tôi mà ở đây lâu thì tôi sẽ phanh phui tiếp.

Trong phòng giam của tôi có con Nguyễn Thị Quý là loại “hai-phai” giả nam, phạm tội giết người. Khi tôi mới chuyển vô phòng này nó kiếm chuyện sanh sự với tôi về việc chỗ nằm của tôi rộng hơn của nó, nhưng bị chị Nguyễn Thị Hậu lên tiếng binh vực tôi nên nó ghè, không dám nói nữa. Một hôm tôi vô nhà vệ sinh tập thể trong phòng, nó đang ngồi đi vệ sinh. Nó vừa nhìn thấy tôi bước vô bèn chửi liền:

-Nhìn tao cái gì con đĩ chó.

Trong nhà vệ sinh lúc này có mấy người đang tắm giặt. Tôi hỏi lại:

-Mày chửi ai? Nhắc lại cho tao nghe coi.

-Chửi mày đó, con đĩ Tần. -Con Quý nói.

Tôi nhìn qua xung quanh, nói:

-Có mấy chị em này làm chứng nhé, tôi không làm gì động chạm đến nó mà tự dưng vô cớ nó chửi tôi. Tôi sẽ làm đơn tố cáo nó vi phạm nội quy trại giam gởi cho giám thị trại xử lý.

Con Quý ngồi im re.

Lúc sau, tôi đi ra ngoài, có người kêu tôi lại nói nhỏ:

-Chị tố cáo nó đi, nhưng đừng đưa đơn cho quản giáo, quản giáo ăn tiền của nó, bao che cho nó. Ở ngoài đội nó muốn chửi con đĩ thì chửi, không ai dám làm gì nó. Nhưng mà chị cẩn thận, coi chừng nó đánh chị đó, nó tội giết người.

-Được rồi, tôi sẽ tố cáo nó. Sợ ai mà không dám. Tôi thách nó dám động đến tôi đó. Nó đánh thì tôi đứng im cho nó đánh à? Nó cần giảm án chớ tôi đâu có cần. -Tôi nói.

Sáng hôm sau, điểm danh ngoài sân chung xong tôi về phòng mượn chị Trần Thị Thúy cây viết bi viết đơn tố cáo Nguyễn Thị Quý nhiều vấn đề vi phạm nội quy trại giam, kể cả việc nó chửi tôi lẫn chửi chị em khác trong đội, dư luận nói cán bộ quản giáo bao che cho Nguyễn Thị Quý xúc phạm danh dự nhân phẩm chị em tù nhân. Cái đơn đó tôi viết vừa tố cáo mà vừa buộc tội, nếu không xử lý thì buộc tội trại giam dùng con Quý đàn áp tù chính trị, còn xử lý thì mai mốt hết đứa nào dám làm ăn-ten, làm tay sai cho công an trại giam khủng bố tù nhân. Đằng nào thì bọn chúng cũng thiệt hại chớ tôi chẳng có thiệt hại cái gì, tốn có tờ giấy và hai giờ đồng hồ ngồi viết đơn.

Viết xong, tôi đem ra cho chị Dung đọc. Dung hỏi tôi:

-Gởi đơn ở đâu, có thấy lãnh đạo nào vô đây đâu mà gởi?

Tôi nói:

-Bên hông cửa phòng tự quản có thùng thư góp ý. Quy định thùng thư đó chỉ có giám thị mới có chìa khóa và giám thị mới có quyền mở ra lấy thư. Tôi bỏ vô đó, mai tôi đề nghị con Phương quản giáo họp đội, thông báo cho nó biết tôi đã gởi đơn khiếu nại đến giám thị mà nó không được biết nội dung, cho nó lo té đái luôn. Nếu không thấy chúng nó trả lời tố cáo cũng cho ta thấy kết quả điều tra của mình là cái thùng thư đó chúng nó lập ra để làm kiểng cho đủ thủ tục quy định hay để làm việc.

(Còn tiếp)

MỚI CẬP NHẬT