Thursday, March 28, 2024

Thêm nhiều huyền thoại về câu chuyện ‘Hồ Nguyệt Cô Hóa Cáo’ (phần 1)

Ngành Mai/Người Việt

Câu chuyện “Tiết Giao Đoạt Ngọc” được đưa lên sân khấu từ lâu, trong dân gian nhiều người biết, trải qua bao nhiêu thế hệ mà bố cục câu chuyện gần như giống nhau. Có nghĩa là chỉ diễn tả lúc Tiết Giao giả vờ đau bệnh nặng rên xiết, nói dối rằng trước đây có lần cũng đau bệnh như vậy.

Lúc hấp hối thì được một vị tiên cô hiện đến, đem “viên ngọc người” ra cứu kịp, nên mạng sống mới được an toàn. Nguyệt Cô đang yêu Tiết Giao hết mình, nghe thế liền nhả viên ngọc ra, tức thì Tiết Giao đoạt lấy nuốt vào bụng.

Riêng Hồ Nguyệt Cô là con chồn cáo, nhờ tu luyện ngàn năm mới được thành người, và có viên ngọc để giữ tính mạng, nếu ngọc bị mất sẽ hóa thành chồn cáo trở lại, coi như bao nhiêu công tu luyện đều mất hết. Câu chuyện truyền khẩu trong dân gian là như vậy, sách vở cũng có ghi, trong truyện “Tiết Đinh San Chinh Tây” cũng ghi đơn giản như thế.

Nhưng riêng tôi, qua công cuộc sưu tầm thì câu chuyện “Hồ Nguyệt Cô Hóa Cáo” còn có thêm nhiều chi tiết khá lạ lùng và nhiều huyền thoại bao quanh. Diễn tả câu chuyện khá hấp dẫn này. Người viết phải tận dụng lời văn cho linh hoạt, văn phong cho mượt mà thích ứng với tình huống của từng sự việc diễn ra, giống như là viết tiểu thuyết vậy.

Đây là câu chuyện thuộc loại hoang đường, đầy huyền thoại, có thể diễn tả tóm tắt như sau:

Thời Võ Tắc Thiên chiếm đoạt ngôi Nhà Đường, xưng hoàng đế và tru di tam tộc Tiết Đinh San. Con của Tiết Đinh San là Tiết Cương chiêu binh mãi mã tiến quân về trả thù.

Võ Tắc Thiên phong chức Trang Châu Vương cho Võ Tam Tư, thống lãnh bá vạn quân đi đánh dẹp Tiết Cương ở Cửu Diệm Sơn. Võ Tam Tư bị thất trận, đành bôn tẩu thoát thân, phi ngựa cả ngày thì chạy đến cánh rừng hoang vắng, chẳng biết đây là đâu, chỉ thấy nước biếc non xanh, phong cảnh hữu tình, nước suối chảy réo rắt bên gành đá.

Về chiều lúc mặt trời xuống thấp qua khỏi đầu tàng cây rừng ở xa xa, hoàng hôn sắp buông xuống, bất ngờ trời nổi trận phong ba, mưa giông bão táp, sấm sét liên hồi, gió lốc làm gãy đổ nhiều cây to cản trở lối đi. Và khi trời tối màn đêm che phủ, vạn vật chìm trong bóng tối, chẳng còn nhìn thấy gì nữa, Võ Tam Tư đành phải dừng ngựa ẩn núp dưới tàn cây đại thụ. Rồi ánh sáng chói lòe cùng với tiếng sấm nổ dồn dập nghe đinh tai nhức óc, và mưa to đổ xuống. Đây là hiện tượng trời đất mỗi khi có một nhân vật tài ba xuất chúng ra đời, hoặc nam tử tu mi lỗi lạc xuất hiện, hay ngọc nữ, tiên nga giáng thế.

Cách nơi Võ Tam Tư trú ẩn chẳng bao xa, trong giữa đám rừng thưa có nhiều bụi rậm, một con chồn cái tu luyện ngàn năm, từ một con vật nhỏ nhoi, theo thời gian đã dần dần to lớn bằng con người, mà người đời gọi là hồ ly tinh. Toàn thân đã gần giống như con người rồi, nhưng còn lớp da thú bao bọc và mặt mũi chồn cáo. Giờ đây đã đến lúc lột xác để thành người, hồ ly oằn oại lăn lộn, cố hết sức để lột lớp da thú đang ôm lấy thân mình. Có những lúc đau đớn quá, hồ ly thét lên rung chuyển cả cụm rừng, khiến muông thú chạy tán loạn, con ngựa của Võ Tam Tư cột bên cây cổ thụ cũng nhảy lồng lên hí vang.

Trời tối đen như mực, lại nghe tiếng thét rợn người giống như chồn cáo đang la hét, tiếng thét lại quá lớn, tợ như gần đây có quái vật đang nổi cơn thịnh nộ vậy. Võ Tam Tư ngồi chịu trận suốt đêm, mong cho trời bớt mưa giông và mau sáng xem sự thể ra sao để còn tiếp tục bôn tẩu, chớ ở đây lâu khi quân sĩ của Tiết Cương kéo đến thì khó thoát.

Đằng kia, phía đám cây với nhiều bụi rậm, hồ ly đang giẫy giụa cố lột lớp da, mà càng vùng vẫy thì da càng buộc chặt. Đuối sức nằm thở chẳng bao lâu, hồ ly lại vùng lên, tiếp tục lăn lộn la hét, nhảy tứ tung khiến cho cây cối ngã rạp, tạo thành một khoảng trống khá lớn giữa rừng cây thưa.

Hồ ly mệt lả mồ hôi đổ giọt thấm vào nước mưa loang ra, mùi mồ hôi chồn cáo hôi tanh xông lên nồng nặc bay sang cây cổ thụ nơi Võ Tam Tư trú ẩn, khiến cho viên tướng này nôn mửa từng chặp.

Gần sáng thì cơn mưa bão chấm dứt, rừng im phăng phắc, không còn nghe thấy mùi hôi chồn cáo khó chịu nữa, Võ Tam Tư chuẩn bị lên ngựa rời khỏi khu rừng có không khí nặng nề này. Nhưng lúc ngựa vừa bỏ chân vài bước thì lại cảm thấy thoang thoảng mùi hương dễ chịu, mùi hương phưởng phất có sức lôi cuốn lạ lùng, khiến Võ Tam Tư quên hẳn ý định rời khỏi. Chàng ta không còn sợ hãi như khi đêm, mà xuống ngựa rảo bước đi về hướng có mùi hương ngào ngạt thoát ra.

(còn tiếp kỳ sau)


Đờn ca tài tử hải ngoại thay đổi giờ họp mặt

Kể từ nay giới đờn ca tài tử hải ngoại họp mặt sinh hoạt hằng tuần lúc 6 giờ chiều Thứ Năm, tại phòng sinh hoạt nhật báo Người Việt, 14771 Moran St., Westminster, CA 92683.

Ban tổ chức mời tất cả giai nhân tài tử, những ai từng học đờn, học ca cổ nhạc hãy đến tham gia. Những người khi xưa từng đi đờn ca nhưng bỏ lâu quá quên bài ca, xin hãy cứ đến nói lên kỷ niệm của mình đối với đờn ca tài tử.

Riêng những người yêu thích, chỉ muốn nghe đờn ca thì đến với tư cách khán giả. Vào cửa tự do, miễn phí. Liên lạc trưởng ban tổ chức, ông Lê Quang Thế (714) 454-7851.

Mời độc giả xem phóng sự “Đất của người chết trở thành nhà của người sống”

MỚI CẬP NHẬT