Thursday, March 28, 2024

Ôi tội hồng phúc! (Kỳ 39)

– Mày đóng kịch hài, đạt lắm! Hắc Công Tử đang sống dở, chết dở vì Bạch Tiểu Thơ đây này! À! Vậy chứ tấm ảnh mày gửi cho ông Khôi là ảnh của ai thế? Báo hại đêm nào chàng ta cũng mang tấm ảnh lên giường ôm ấp…

Tuấn bật cười tán thưởng. Minh khoái trá cười ầm lên:

– Hình của nhỏ em họ tao ở tuốt bên Việt Nam đó.

– Ối Giời ơi!

Tuấn thảng thốt ôm đầu, chào thua. Minh hạ giọng dặn dò:

– Tao không ngờ ông Khôi này là anh Hai của thằng Khiêm. Tại ổng giấu, đâu có nói tên thiệt ra với tao. Nhớ đừng bật mí cái bí mật của tao nghen mậy.

– Yên chí!

Bỗng nghe tiếng chìa khóa tra vào ổ lách tách, Tuấn hấp tấp cáo từ:

– Minh à! Ông Khôi về rồi đấy. Tạm biệt nhé!

Gác ống nghe vào máy, Tuấn bâng khuâng nghĩ đến Kiều Diễm. Thú thật, chàng chưa từng trải qua cuộc đàm thoại nào vừa dài, vừa lý thú như vừa qua cả. Lần đầu tiên bước chân lên mạng ảo, chàng không thể ngờ cái thế giới ấy lại bí ẩn và phức tạp đến thế! Chao ôi! Chẳng hiểu người bạn mới quen của chàng ở ngoài đời là trai hay gái, già hay trẻ, cáo hay nai thế nhỉ? Âm hưởng của lời cảnh giác vô thưởng vô phạt ban nãy của anh Thành bỗng vọng lại xa xăm bên tai, chàng bất giác rùng mình chột dạ. Eo ôi! Chỉ có Trời cao mới rõ cái kẻ có biệt danh Yêu Quái này sẽ mang đến cho cuộc đời chàng những sự an lành hay phiền toái nữa.

Montréal, Québec… Một tháng sau… Tối Thứ Bảy…

Tại nhà hàng Joy Inn trên đại lộ Thánh Laurent, cỗ cưới của Minh-Đào diễn ra trong bầu khí vui tươi với các tiết mục nhộn nhịp của đám sinh viên “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò.” Được mời làm phù dâu, phù rể, Hương và Tuấn đều mệt nhoài sau một ngày đôn đáo với lễ Vu Quy, lễ Thành Hôn, rồi đến việc tiếp tân chụp ảnh. Nàng vội kéo chàng ngồi vào bàn, tranh thủ ăn uống qua loa để lát nữa có sức cùng cô dâu chú rể đi chào từng bàn. Chàng đang tiếp thức ăn cho nàng thì trên khán đài vang lên chất giọng ồm ồm hài hước cố hữu của chú rể đang nghêu ngao xuất khẩu thành thi. Minh vừa dứt lời, khắp căn buồng rộng lớn đã rộ lên tiếng cười tán dương ngả nghiêng. Tiếp theo là tiếng đũa khua bát đĩa càng lúc càng ầm ĩ, đốc thúc đôi tân hôn biểu diễn màn hôn nhau.

– Cho chị bài báo này nè. Đọc xong nhớ lo canh me anh Tuấn của chị nha.

Có ai đấy ghé tai Hương to nhỏ thì thầm, doạn dúi nhanh vào tay nàng một mẩu giấy cắt từ tờ nhật trình Montréal. Hóa ra là cô bé Thanh đang hân hoan tay trong tay với chàng Thắng ở bàn bên, khúc khích ném cho nàng cái nhìn nheo nheo đầy hàm ý. Lan ngồi cạnh cũng cong môi trêu chọc. Nàng ngỡ ngàng mở ra bài báo bằng tiếng Pháp cắt ra từ Nhật báo Montréal. Tuấn ngồi cạnh, thấy lạ, cũng hiếu kỳ ghé mắt vào:

Ông Jacque, 45 tuổi, hiện là giáo sư ngành Vi Tính tại Đại Học Montréal. Cách đây một năm, ông làm quen với một cô gái tên là Sophie, 22 tuổi, sinh viên năm cuối của Đại Học Laval, qua mạng chat. Sau một thời gian, hai người hẹn gặp ngoài đời, có tình cảm với nhau rồi kết hôn vào Tháng Tư vừa rồi. Nhưng chỉ một tháng sau, Sophie đã lộ nguyên bản chất lường gạt cao cấp. Cô gom góp một tài khoản lớn của ông giáo sư rồi lẩn trốn biệt tích với gã nhân tình mới…

(Còn tiếp)

MỚI CẬP NHẬT