Thursday, March 28, 2024

Email từ Đức: The last Rose of Summer of 2017

Truong Sinh Chung (bài và hình)

Thật ra thì hè đã qua đi vào ngày 23 Tháng Chín, tức hơn 1 tháng nay rồi. Ngày 23 Tháng Chín, trên lịch ghi rõ ràng: Herbst Anfang – Tức mùa Thu bất đầu. Ấy thế mà vào những ngày cuối Tháng Mười đầu Tháng Mười Một, lúc lang thang, tôi vẫn thấy được những cánh hoa hồng còn rải rác đâu đó dưới ánh nắng ấm của đầu mùa Thu.

Hai ngày nay, trời bắt đầu lạnh, ban ngày ngoài trời chỉ có 5-6°C, ban đêm thì sương khuya không chỉ trắng mà đóng bám vào kính xe, sáng sớm phải cạo đi trước khi cho xe nổ ấm máy. Nhiều nhà đã bắt đầu mở lò sưởi. Riêng nhà tôi, vì là nhà khá mới nên dù phải mở toang cửa sổ 2 lần trong ngày, mỗi lần chừng 5 phút, nhiệt độ trong nhà vẫn trên 15°C, chỉ cần khoác áo và mang vớ dầy, vẫn thấy ấm!

Những lúc như thế, tôi vẫn nhớ bài hát của xứ Ái Nhĩ Lan: The Last Rose of Summer. Như thể hát cho cuộc đời xế bóng, về chiều…

Xin mời các bạn cùng nghe lời thương tiếc những cánh hồng cuối cùng của một mùa Hè ấm áp, huy hoàng trước khi hoa tàn để đi vào Thu rồi Đông lạnh giá. Hoa sẽ tàn, ngày vui sống sẽ qua đi… “Oh! Who would inhabit, This bleak world alone = Ôi! Lưu luyến cùng ai, Đời nhân thế hoang tàn.” Đời người chóng qua, ai biết vui buồn sẽ ra sao? http://www.youtube.com/watch?v=pA-RhXu1Krw; The Last Rose of Summer – André Rieu -at the Point, Dublin, Ireland. 4:56); http://www.youtube.com/watch?v=0-NaAjCKDWI&list=TLPbVu-QWs0PA;

The Last Rose of Summer nguyên bài của nhà thơ Ái Nhĩ Lan Thomas Moore, người vốn là bạn của Lord Byron and Shelley. Moore viết bài thơ này vào năm 1805 khi ông đang tha thẩn trong công viên Jenkinstown Park thuộc quận Kilkenny, Ireland. John Stevenson, 1761-1833, đã phổ ra nhạc và cho xuất hiện công chúng trong tập những bản nhạc phổ thơ của Moore có tên là Irish Melodies (1807-34). Tập nhạc này mới nhất được phổ biến vào đầu thế kỷ thứ 21 do Charlotte Church and the Irish Tenors thực hiện.

English (Thomas Moore)
Tis the last rose of summer,
Left blooming alone;
All her lovely companions
are faded and gone;
No flow’r of her kindred,
No rosebud is nigh
To reflect back her blushes,
Or give sigh for sigh.

I’ll not leave thee, thou lone one,
To pine on the stem;
Since the lovely are sleeping,
Go, sleep thou with them;
Thus kindly I scatter
Thy leaves o’er the bed
Where thy mates of the garden
Lie scentless and dead.

So soon may I follow,
When friendships decay,
And from love’s shining circle
The gems drop away!

When true hearts lie wither’d,
And fond ones are flown,
Oh! who would inhabit
This bleak world alone.

Việt ngữ (CTS)
Hè đi trơ nhánh hồng,
tỏa hương trong cô đơn,
Bạn lữ thân yêu xưa
Tàn phai nhan sắc dần,
Trăm hoa đều vắng bóng,
Thân hữu cũng xa vời,
Để cùng khoe hương sắc,
Hay than thở đồng tình,

Ta không nỡ bỏ mi,
Đơn côi héo trên cành,
Bạn thân đều nằm xuống,
hãy yên nghỉ cùng người,
Âu yếm ta khẽ rải,
Cánh mi trên luống hồng,
Nơi bạn thân yêu cũ,
Yên ngủ giấc ngàn thu,

Ngẫm than cho tình bạn,
Một sớm cũng chóng tàn,
Huy hoàng tình yêu dấu,
Nay tan biến không còn,

Khi tim đã héo hon,
Tình thương cũng xa rời,
Ôi! Lưu luyến cùng ai,
Đời nhân thế hoang tàn!

(Nguồn: [email protected], qua [email protected])

Mời độc giả xem phóng sự “Đưa tiếng Việt vào chương trình tiểu học tại Little Saigon”

MỚI CẬP NHẬT