Thơ Nguyễn Hàn Chung

Chiều mưa viễn xứ

Chiều mưa viễn xứ không như hạt
mưa rớt ngày đông tuổi thiếu niên
hạt dằn dỗi hạt bay theo hạt
rớt tự mùa xưa vướng sợi mềm

Mưa sững sờ rơi chua xót mưa
rớt còn ham vá mộng giang hồ
vặt hoài mê lú nên nhan sắc
em quạnh hiu hoài tội lỗi chưa!

Mưa chiều viễn xứ tình vô trú
quán trú u hoài vô trú mưa.
30.5.2017



Đêm nghe mưa đá North Houston

Mưa đêm run lạnh quên cài
Quờ tay chắn gió gào ngoài bãi xe
Hình như ở một góc hè
Có con dế thức rình nghe tiếng đờn

Mưa người không thể mưa hơn
Giọt to như đá giọt dằn dỗi ai
Giờ này em đã về chưa
Chắc giờ này đã nửa trưa quê mình

Mưa xưa ràn rụa làm tình
Mưa người như muốn giết hình bóng em
Ngồi im hun hít ánh đèn
Nhiều đêm thành cái thói quen mất rồi

Mưa thêm đá rớt đầy trời
Đến con dế cũng bời bời nhớ thương
6.12.2016
(Nguồn: sangtao@org)