Wednesday, April 17, 2024

Đêm thầm lặng – Thơ Nguyên Thu  

Nguyên Thu

Đêm thầm lặng  

Nhớ thật nhiều con thầm gọi mẹ ơi. (Tranh: Mai Thứ)

Mẹ đâu rồi ai cho con gọi mẹ ơi
Mẹ đi lâu nhớ đường về không mẹ
Bát hương trầm con vẫn ngồi lặng lẽ
Ôi tứ bề sao vắng vẻ trống trơn

Ngôi nhà nay sao bỗng thấy rộng hơn
ơm canh nóng vị chẳng ngon như có mẹ
Thiếu nụ cười và từng lời mẹ dạy
Bước đường dài mẹ bảo để ngày mai

Kể từ đây trên mỗi bước đường dài
Không còn mẹ lấy ai cho con hỏi
Còn về trễ chẳng còn ai chờ đợi
Chẳng được nghe tiếng mẹ gọi thật êm

Ngồi một mình con bật khóc trong đêm
thét gọi mẹ sao lặng không đáp trả
Sao mẹ nỡ bước ra đi vội vã
Còn kêu hoài mẹ ơi có nghe không

Ơi mẹ ơi! sao đành để con mong
Ôm tấm hình mà lòng con đau nhói
Lòng thầm mong mẹ hôn con và nói
Con mẹ ngoan có mẹ ở đây rồi

Mẹ đi rồi con lạc lõng chơi vơi
Chuyện tử sinh nỗi đau đời lặng lẽ
Hạnh phúc sao khi được làm con mẹ
Nhớ thật nhiều con thầm gọi mẹ ơi.

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683


 

MỚI CẬP NHẬT