Friday, March 29, 2024

Giới thiệu thơ Hoài An

Hoài An

Mắt mẹ và bóng con
Mẹ nhìn vào mắt con,
Mẹ thấy mình trong ấy,
Sáng long lanh, lóng lánh, lạ lùng.
Con nhìn vào mắt mẹ,
Con chợt reo mừng,
“Ồ! mẹ ơi, em bé kìa đứng trong mắt mẹ,
Bé mặt áo đầm xanh sao giống áo của con?”
Con nghiêng đầu nhìn thật kỹ rồi lại reo:
“Ồ mẹ ơi, em bé cũng nghiêng đầu!”
Mẹ bật cười xòa vì trẻ thơ nào hiểu,
Bé trong mắt mẹ chính là con.
Con nào hiểu, phải không con nào hiểu?
Ngoài mắt mẹ ra còn có một nơi,
In bóng con từ sáng đến chiều,
Từ trưa đến tối và cả trong giấc ngủ.
Kể từ lúc con mới là giọt máu,
Rồi tượng hình hơn chín tháng cưu mang,
Hình bóng con đã có tự bao giờ,
Trong tâm tưởng của cha và mẹ.
Mẹ nhắm mắt lại, con la inh ỏi:
“Em bé mất rồi mẹ hãy kiếm cho con”

Con vén mi nhìn mắt mẹ để tìm,
Rồi lại reo, lại mừng vì thấy con trong ấy.
Con hiểu không bé, chính là con đấy?
Con gật đầu, bé cũng gật đầu theo.
Mẹ của con. 2012

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ.
Xin gửi về địa chỉ email: [email protected] hoặc “Vườn Thơ Người Việt,” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683.

Video: Tin Trong Ngày Mới Cập Nhật

Copyright © 2018, Người Việt Daily News

Lưu ý: Để mở âm thanh, xin bấm vào nút muted icon imagephía góc phải bên dưới của khung video.

MỚI CẬP NHẬT