Thursday, March 28, 2024

Một bài thơ cũ: Nhà thơ Ngân Giang

Nhà thơ Ngân Giang tên thật là Đỗ Thị Quế, còn có các bút danh khác là Hạnh Liên, Đỗ Quế Anh, Nguyệt Quyên. Bà sinh ngày 20 Tháng Ba, 1916, tại phố Hàng Trống, Hà Nội. Quê gốc của bà ở thôn Hướng Dương, huyện Thường Tín, tỉnh Hà Tây (nay thuộc thủ đô Hà Nội).

Ngân Giang sinh ra trong dòng họ chuyên nghề thêu ren và bốc thuốc bắc, nhưng có truyền thống văn học.

Lên 6 tuổi, Ngân Giang đã được cha dạy cho chữ Hán, học chữ Quốc Ngữ của một người thầy hàng xóm và được người bác gái làm nghề thuốc yêu thích thơ Đường dạy cho cách làm thơ phú. Lên 8 tuổi, bà đã có bài thơ đầu tiên tên Vịnh Kiều đăng trên báo Đông Pháp, với bút danh Nguyệt Quyên.

Năm 1932 khi mới 16 tuổi, bà in tập thơ đầu tiên “Giọt Lệ Xuân,” ký bút danh Hạnh Liên, do nhà xuất bản Tân Dân ấn hành.

Năm 1938, bà rời Hà Nội vào Sài Gòn, viết cho Điện Tín nhật báo, báo Mai. Sau đó, bà trở ra Hà Nội viết cho Tiểu Thuyết Thứ Bảy, Phổ Thông bán nguyệt san, Đàn Bà…

Ngân Giang mất ngày 17 Tháng Tám, 2002, và được an táng tại quê quán gốc của bà là làng Hướng Dương, huyện Thường Tín.

Tác phẩm chính:

Giọt Lệ Xuân (nhật ký và thơ dưới bút danh Hạnh Liên, nhà xuất bản Tân Dân, 1932)
Tiếng Vọng Sông Ngân (Nhà xuất bản Lê Cường, 1944)
Những Ngày Trong Hiến Binh Nhật (nhà xuất bản Đức Trí, 1946)
Những Người Sống Mãi (nhà xuất bản Sự Thật, 1973)
Ba tập Thơ Ngân Giang (nhà xuất bản Phụ Nữ, 1989 – nhà xuất bản Trẻ 1991 – nhà xuất bản Phụ Nữ 1994)

 

Tranh Mai Thứ.

Sau phút biệt ly

Trời ở đâu, mà nước ở đâu?
Mây bay tám hướng lạnh chân cầu.
Tôi đi, đi mãi tìm trăng rụng
Loáng thoáng hoa rừng vướng vó câu.

Nhà ở đây, và tôi ở đây
Nửa khung cửa nhỏ, cánh thơ đầy.
Từng chiều nhẹ nhẹ vương theo gió
Có cả trăng về với bóng mây.

Thôi nhé! Người đi cứ việc đi
Nhìn nhau lần chót nữa mà chi?
Có hồn nghệ sĩ lang thang đấy
Tiếng hát vang đường khóc biệt ly.

Tôi mơ hoa đăng đêm Giang Châu
Bốn mắt ngời sao… Họ hiểu nhau.
Họ hiểu nhau rồi, sau buổi ấy
Đôi lòng cùng nặng trĩu thương đau.

Bờ suối kìa ai soi võ vàng
Nét gầy hằn rõ vẻ hiên ngang.
Tôi về khép kín dư âm lại
Cho đọng tơ lòng những tiếng vang.

Đấy một người đi tìm một người
Sa trường ghê lạnh máu tanh hôi
Sa trường có cả vầng trăng đẹp
Tôi nhớ đêm nào giọt lệ rơi.

Có tiếng chân người bước ở đâu
Mênh mang cồn vắng trắng ngang đầu.
Sang Tần buổi ấy chia cành liễu
Sông Dịch trầm trầm nhạc nhớ nhau.

Kìa đôi chim én đã bay về
Mà cánh chim bằng vẫn cứ đi.
Lá rụng, cành rơi cành thấp thoáng
Trăng vàng gầy gõ tiếng tử quy.

Thôi, không nhạc nữa, không thơ nữa
Không khóc, mà không một tiếng cười.
Tôi nhất định không, không tất cả
Khi người ấy vẫn ở xa xôi.

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ.
Xin gửi về địa chỉ email: [email protected] hoặc “Vườn Thơ Người Việt,” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683.

Video: Tin Trong Ngày Mới Cập Nhật

Copyright © 2018, Người Việt Daily News

Lưu ý: Để mở âm thanh, xin bấm vào nút muted icon imagephía góc phải bên dưới của khung video.

MỚI CẬP NHẬT