Wednesday, April 24, 2024

Sau bão – thơ Hồ Đăng Thanh Ngọc

Hồ Đăng Thanh Ngọc

Sau bão

Như nụ hôn chúng mình/ Đã nhàu nát trên bờ gió yêu. (Tranh: Lê Bá Đảng)

Em đã cho tất cả xuống biển
Biển lại hất tất cả lên bờ
Những gì sống nó ngọ nguậy
Những gì chết đang tím tái
Anh nhìn thấy cái trong veo nằm trên cát
Không phải là một con sứa
Hay một con nuốt
Không phải là một con sao biển
Nó trong veo nhìn anh
Như mắt em
Đã nhìn anh trước bão
Qua khung cửa sổ dưới hiên nhà trời mưa
Anh đã đi qua đó trong vùng nước ấm
Hình như có tiếng chuông nhà thờ đổ hồi
Giữa lúc bầy chim rủ nhau trú bão
Bay về phương trời xa xôi
Đôi giày anh ướt mèm
Như đôi môi anh
Như nụ hôn chúng mình
Đã nhàu nát trên bờ gió yêu
Bị bão quần nát từ ngoài khơi
Hinh như cái trong veo là nụ hôn rách rưới cả bầu không khí đó
Rách đến tận hồn và bật máu

Bão đã quần nát và bây giờ nó nghỉ ngơi để chúng ta vá víu lại
Cuộc tình như những đám mây
Kết đám mây xám với đám mấy trắng và vàng và đỏ
Tình yêu như những cơn mưa từ đó
Trong veo và rách nát
Không có gì
Mùa Đông Huế mưa rơi trên tán cây sầu đông bên bờ sông Hương
Neo cuộc tình vào cọng rong quấn theo bánh lái con thuyền
Trôi về đâu đó
Tự nhiên thèm một dĩa ốc cay trên phố Phan Bội Châu
Để nghe em hít hà với cái lưỡi đỏ au màu ớt chín
Trong đêm tự tình cơn bão đi qua

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683


 

MỚI CẬP NHẬT