Đặng Quang Tâm
Tôi quên tôi còn sống
Tôi thổi vào mặt đất
Đất nóng như cục than
Tôi thổi vào không gian
Tiếng kêu buồn thê thảm
Tôi thổi vào dĩ vãng
Bụi phủ kín mặt người
Tôi không nhận ra tôi
Bạn bè còn mấy đứa
Buổi chiều đợi trước cửa
Tia nắng vàng lung linh
Hoàng hôn không ai chứa
Đi lang thang một mình
Tôi cúi đầu lặng thinh
Về đâu trời đã tối
Cầu gỗ run gập ghình
Con đường về muôn lối
Nỗi đau như vết thẹo
Cứ đeo bám theo tôi
Những đêm khuya lạnh lẽo
Muốn bứt cũng không rời
Tôi thổi ngược lên trời
Trời tối đen như mực
Tôi đuổi theo bóng tôi
Bóng chạy không kịp thở
Tôi thổi mất nỗi nhớ
Nên không còn nhớ nổi
Những buồn vui trong đời
Khi vận nước nổi trôi
Tôi quên tôi còn sống
LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: phan.tuyen@nguoi-viet.com, hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683
Honda CR-V, Toyota RAV4 và Kia Sportage là những mẫu SUV có tùy chọn hệ…
Thơ Lê Bích Thủy Chợt một chiều con thèm gọi: “Mẹ ơi” Thèm ánh mắt…
Giữa hành giả Thích Minh Tuệ và GHPGVN ai là sư thật, ai là sư…
Nhà văn Christina Võ, tác giả cuốn “My Vietnam, Your Vietnam,” sẽ có buổi nói…
Ông Lại Thanh Đức (Lai Ching-te) sẽ chính thức nhậm chức tổng thống Đài Loan,…
Sở Cảnh Sát Garden Grove tổ chức lễ tưởng niệm lần thứ 37 dành cho…
This website uses cookies.