Bài thơ để lại
Ngày xưa có một cành lê,
Rong chơi quên mất đường về non xanh.
Hóa thân vào chiếc hài thanh,
An nhiên cùng bướm dạo quanh cõi trần.
Trổ thành năm nhánh hoa tâm,
Diệu thường là ngọc quan âm của đời.
Chiều ai đọc sách bên đồi,
Giữa hai dòng chữ hương người thoảng bay.
Tơ trời rủ sợi tóc mây,
Sao tiền căn hiện trên tay đoạn trường.
Mới hay duyên nợ vô thường,
Hoa bay trong gió trùng dương chập chùng.
Tình như một đoá phù dung,
Sáng xanh chiều tím tối không còn đò.
Người đi neo bóng bên bờ,
Ai cô đơn ngó đêm mưa bên đèn.
Trang thơ để lại niềm tin,
Hồng như giấc mộng cánh chim tìm về.
Mai dù thuyền lạc sông mê,
Còn vang tiềm thức hương lê ngạt ngào.
Lưng trời sáng một đôi sao,
Lung linh soi cuộc biển dâu đời đời.
Khuya ta hát nhỏ ru người,
Thu êm điệu nhớ ngọt lời trăm năm.
À ơi đêm ấy nguyệt rằm,
Cùng ai cầm đóa hoa tâm lên đồi.
Chìm sâu trong đáy mắt người,
Hồn con bướm trắng một thời vô ưu.
Nguyễn Ước
LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ.
Xin gửi về địa chỉ email phan.tuyen@nguoi-viet.com hoặc “Vườn Thơ Người Việt,” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683.
Buổi tưởng niệm Quốc Hận 30 Tháng Tư do Hội Cựu Sinh Viên Quốc Gia…
Lốc xoáy càn quét Oklahoma trong đêm giữa lúc bão lớn đe dọa gây ra…
Đông đảo đồng hương có mặt tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ để dự…
Nghi can Ibarra đang lái xe hướng Tây đường First thì tông ông đi bộ…
Trần Trung Đạo Đừng trở lại Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết Cây…
Thế là tin Vương Đình Huệ, chủ tịch Quốc Hội CSVN, bị cưa ghế là…
This website uses cookies.