Lê Thanh Hùng
Hồn quê
Ta vụng dại, và cứ ngỡ an nhiên
Đời quê kiểng, lẫn vào câu bát nhã
Nửa đêm nghe, tiếng cựa mình của lá
Của hoa, hay là của nỗi lòng riêng?
Trong thẳm sâu, như có tiếng thở dài
Điều gì đó, như bâng quơ, bất chợt
Mãi âm ỉ và thao lao, không ngớt
Trôi suốt đêm dài, nắng mới nguôi ngoai
Khi tia nắng đầu tiên, vừa gõ cửa
Vẽ vạnh tròn, trên vách đá rêu phong
Cứ nhấp nháy, như đồng tiền sấp, ngửa
Dẫu hư không, sao cũng nặng trĩu lòng
Thời gian đọng, trên đầu tràn tóc trắng
Dòng đời trôi, những trắc trở, ngã nghiêng
Ăn trái ngọt, sao quên thời cay đắng?
Bao trăn trở, ưu tư, nỗi muộn phiền…
Sao cứ so sánh, chuyện đời, cao thấp?
Đâu còn là thời mơ mộng, bâng khuâng
Sau lớp bụi, thời gian nào, khuất lấp
Trái tim hồng, vẫn réo gọi, mùa xuân.
LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: phan.tuyen@nguoi-viet.com, hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683
Thêm hàng ngàn chủ nhà ở California sẽ không còn bảo hiểm nhà vào mùa…
Nam Việt/SGN Bản phúc trình về tình hình tự do tôn giáo năm 2023 vừa…
Công ty nào thành công trong việc đưa xe tự lái chính thức lưu hành…
Hội Đồng Thành Phố (HĐTP) Westminster bỏ phiếu 5-0 thông qua “một nghị quyết lên…
“Tứ trụ” chỉ còn 2, Tô Lâm “đốn” tiếp trụ nào? Trump 2.0 sẽ “độc…
Một vụ giết người xảy ra tại một nhà kho ở Santa Ana, và cảnh…
This website uses cookies.