Thursday, March 28, 2024

Nói cho nghe – thơ Đa Mi

Đa Mi

Nói cho nghe

bó gối như một thiền sinh tự giải mã lòng mình. (Tranh: Đinh Trường Chinh)

nỗi buồn như chiếc lá vàng
sắp rụng xuống có thể là chiều nay
hay chiều mai
hay một chiều bất chợt nào đó
ngồi xuống đây ngồi xuống đây
để ta nói cho nghe
con chim sâu lích chích bỏ đi rồi
chỉ còn lại cái lá rổ mặt và cái ráng trời huê dạng
những vệt địa y buồn buồn
ngồi xuống đây ngồi xuống đây
bó gối như một thiền sinh tự giải mã lòng mình
mà trầm mặc
không cần nói chi đâu
hà hơi vào bàn tay còn nghe nham nhám
khi cơn nắng về lòng lại mắc mưa ướt lởm chởm
(như ở mưa nhớ con nắng tôi đòi)
không còn những thức rượu ngon
quá nhiều đêm say để sợ
cứ ngồi xuống
ta nói cho nghe
không phải lời vô ngôn đóng cây đinh vào bàn tay trước cửa thiền viện
chỉ đôi khi cần nghe nhau trong tâm tưởng
lặng thinh trước một vạt chiều
không mong cầu con chim nhỏ lại quay về
(chim trời cá nước)
vì nó ở đó
hoài trên cái nếp gấp vỏ não
nỗi buồn cũng thể là chiếc lá xanh
không thể biến củi mục thành trầm hương
nhưng chút khói buổi chiều từ thân gỗ rỗng
cũng ấm bàn tay rồi
ngồi xuống đây
ta nói cho nghe.

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683


 

MỚI CẬP NHẬT