Thursday, May 2, 2024

Bố em muốn cải đạo trước khi chết

 

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St. Westminster, CA 92683, hay email: [email protected]

Thưa cô Nguyệt Nga, em sinh ra trong một gia đình Phật Tử. Bà ngoại em xuất gia, sau khi sinh một con gái đầu lòng là Mẹ em.

Đến thời mẹ em, tuy không xuất gia, nhưng tu tại gia, ăn chay tháng 10 ngày, chăm chỉ tụng niệm. Chúng em đứa nào cũng qui y từ nhỏ. Phần bố em, tuy không ăn chay nhưng bố em sinh hoạt mỗi cuối tuần trong chùa cạnh nhà. Nói chung gia đình em là một đình Phật Tử.

Mấy năm gần đây bố em bịnh nặng, càng ngày càng yếu. Cả nhà ra sức cầu xin Phật Tổ ban phước cho người thân. Riêng mẹ em, từ ngày bố bịnh, mẹ em nguyện ăn chay trường.

Bệnh tình của bố em không thuyên giảm. Gia đình đã nghĩ những việc phải làm khi chuyện đến. Từ mua đất đến lo nhà quàn, đến thảo bản cáo phó… Nói chung là mấy mẹ con em đã lo chu đáo mọi việc.

Vậy mà có một việc đã xảy đến mà không ai trong gia đình ngờ tới. Đó là, bố em đòi rửa tội trước khi chết. Thật là tin sét đánh đối với mọi người trong gia đình. Ý muốn này không biết từ đâu, có thể là từ những người bạn, đã qua lại thăm viếng và to nhỏ với bố em. Tin này khiến mẹ em buồn không ngủ được. Tụi em nghĩ thoáng hơn nhưng quá khó khăn khi phải thuyết phục mẹ chuyện bố theo đạo.

Vấn đề bây giờ gia đình em phải đối phó là, sau khi tỏ ý muốn của mình là phải rửa tội trước khi chết, bố em đã hôn mê, gia đình vẫn có thể trái lời bố không làm điều này, nhưng vẫn có điều gì đó cản trở mọi người. Em là con lớn, cũng cảm thấy bố em kỳ quá, tự nhiên trở chứng vào cuối đời, nhưng lại phần nào muốn cho bố ra đi thanh thản. Em không biết phải thương lượng với mẹ như thế nào. Bố em thì không còn biết gì nữa. Nhà thương đã báo, không thể cứu sống bố em được, bố em sẽ “đi” khi gia đình đồng ý “rút ống”.

Em quá bối rối trong lúc mọi chuyện cứ thúc bên chân, em rất mong được nghe lời khuyên để nhẹ lòng mà hành động. Em xin cám ơn cô Nguyệt Nga và quý độc giả.

Thành Lý

Góp ý của độc giả:

*Cô Năm Sen:

Tôi biết một câu chuyện như sau:

Ông theo đạo Phật hay ông bà; đạo truyền thống của người Việt, tam giáo Phật, Lão, Khổng từ ngày xưa chứ không phải đạo Dân Gian như VC rêu rao khi TT Obama qua thăm Việt nam hồi gần đây. Ông thăm chùa Ngọc Hoàng ở Đa kao, là một ngôi chùa của mấy ông người Hoa qua Sài Gòn lập nghiệp mang sang để họ kinh doanh ngoài vấn đề tâm linh. Hễ có người bỏ tiền vào thùng thì ông thủ từ dộng chuông ngân vang lên. Giống như bây giờ nhà nước kinh doanh tôn giáo từ Chùa Bà Châu Đốc đến rất nhiều chùa miếu khắp nơi.

Còn bà thì theo đạo Thiên Chúa, nhiều đời. Lúc mới lấy nhau thì đạo ai nấy giữ nhưng dần dà thấy bà siêng năng đi lễ ông ở nhà thấy vắng, nhất là khi được một công ty mà ông làm bảo trợ qua ngoại quốc ở chỉ có 2 người trong nhà thì ông thấy thôi theo bà cho đỡ lẻ loi ở đất khách quê người, nên ông theo đạo lấy tên thánh là Pierre để cho chắc Saint Pierre cho ông qua cửa Thiên Đàng. Chuyện này ông sửa soạn từ lúc ông còn khỏe mà chỉ co hai người nên dễ dàng hơn, còn chuyện của cô Thanh Lý thì khá phức tạp chỉ có một mình cụ ông là có ý theo đạo trong gia đình Phật tử. Như vậy thì tùy gia đình quyết định nhất là khi ông đã hôn mê không thể nói ra nguyên nhân và lập trường của mình được.

*Thùy-Hương Lam:

Thân gởi cô Thành Lý:

Người ta thường nói, cái gì cũng phải sửa soạn trước không phải tự nhiên trên trời rớt xuống hay cứ há họng chờ sung rụng. Có lẻ ông cụ cũng đã có ý rửa tội từ lâu mà bà cụ hay người nhà con cái không để ý đến. Mà cũng có câu Bụt Nhà thời không thiêng. Nhà của cụ lại gần Chùa cụ sang đó sinh hoạt hằng tuần có lẻ qua lại hoài lại thấy những chuyện không được hài lòng hay chướng tai…Vì cụ không nói ra nên chúng ta cứ phải đoán mò. Chuyện đó chỉ có cụ bà hay con cháu hay bạn thân mà ông thường hay tâm sự mới biết, khi mà cô hay ai đó biết thì rất dễ mà giải quyết. Như vậy nếu còn thì giờ thì theo đó mà lần, cụ khi sinh hoạt trong chùa có ai thân không? Cụ có tâm sự với ai về chuyện rửa tội sang đạo Thiên Chúa hay không? Nếu không tìm ra được thì hơi khó xử.

Tôi có nghe qua một câu chuyện tương tự nhưng điểm khác nhau quan trọng là trong nhà ai cũng có đạo chỉ có cụ ông là không theo, giờ chót con cái thuyết phục thì cụ đổi ý thuận cho trong nhà đề huề tất cả sẽ gặp nhau trên Thiên-đàng. (Nếu Thánh Pierre chịu cho vào tất cả!!!) Còn gia đình của cô Thành-Lý này lại là gia đình Phật tử thuần thành nếu cho ông rửa tội vào giờ chót thì chỉ có ông lên Thiên đàng vì khi chịu phép xong chắc chắn Thánh Pierre sẽ rước vào ngay như vậy gia đình sẽ rất là thấy lẻ loi trong đời sống sau khi mọi người khuất núi. Vài lời góp ý cô và bà cụ và các người thân trong gia đình tùy ý quyết định.

*Vấn đề mới:

Ai là vợ của chồng tôi đây trời!?

Thưa cô Nguyệt Nga, chồng tôi hiền lành, cả nể, nhẹ dạ, ai nói gì cũng tin, nên suốt đời bị dụ… (bất kể đàn ông hay đàn bà, đều có thể dụ được anh ấy một cách dễ dàng)

Cũng vì tính ‘tốt’ như vậy, nên bao quanh ảnh bao giờ cũng có rất nhiều bè bạn. Trong đó, có một anh chàng, là cái gai của cả gia đình tôi. Mà “gai” thì khó chịu lắm, chỉ muốn nhổ nó vứt đi cho khỏi đau thịt da mình.

Cách hành xử của chàng ta khiến tôi rất hoang mang. Ban đầu, anh chàng đề nghị với chồng tôi là để anh ta trả tiền điện thoại hàng tháng cho (theo tôi biết thì chàng ta thất nghiệp, và đang ăn bám vợ), rồi anh chàng mua áo quần cho chồng tôi, rồi rất hay bới xách đồ ăn, thức uống. Sau đó không biết bằng cách nào (tại tôi không hỏi) vào email của chồng tôi rồi post lên một hình thumnail. Tôi điên lên khi nhận email của chồng có hình thumnail rất chướng. Ngang đó chưa thôi, chàng ta còn set cho chồng tôi cách check email bằng Iphone. Nghĩa là chồng tôi đã cho chàng ta password!?…

Ủa vậy là sao, sao hai người “chung chạ” quá đáng như vậy. Nhưng chưa kinh bằng, một hôm tôi gọi điện thoại cho chồng đang ở quán càphe, thì chàng ta bắt phone và thông báo rằng: Anh ấy vào trong, tí nữa anh ra, em sẽ nói gọi lại chị!?

Trong trường hợp này, ai là vợ của chồng tôi đây trời?

Nói không ngoa, lắm lúc tôi cứ ngỡ anh chàng này là “vợ” của chồng tôi. Thật đó, anh chàng biết password vào email của chồng tôi, trong khi tôi không hề biết. Anh chàng trả lời khi phone chồng tôi reng, trong khi tôi không bao giờ làm điều đó.

Con cái tôi nhiều lần muốn nói chuyện thẳng với anh chàng, nhưng tôi không cho vì cũng nể mặt chồng.

Đúng là một người cư xử như ở một xứ sở nào trên rừng rú. Tôi quá bực bội, mà không biết làm sao. Đến độ đứa con rễ nó nói chắc hôm nào con tức quá, con sẽ đánh chú đó. Tình trạng càng ngày càng xấu nếu tôi không lên tiếng. Và bản thân vì yêu thương, kính trọng chồng nên tôi cũng chưa biết phải làm sao. Tôi không trách chồng tôi, vì tôi hiểu anh ấy, anh như một đứa con nít. Chữ đúng nhất dành cho anh là, anh khờ dại quá! Hôm tôi biết được anh đưa password cho chàng kia, tôi nói: “Sao anh khờ quá vậy?” thì anh trả lời: Anh đâu biết nó là quan trọng. Chẳng lẽ “nọc” chồng ra để đét đít!?

Tôi nhớ có một người bạn, lúc qua đời, người vợ nói: Tôi cúng nhà tôi ở nhà, còn “cái đám bạn Bolsa muốn làm gì thì làm.” Hồi đó tôi ngạc nhiên và có thầm trách câu nói của người vợ, nhưng bây giờ chắc tôi cũng nói câu đó nếu chồng tôi có khuất bóng.

Tâm Le

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác. Thư từ gửi: [email protected]

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT