Wednesday, May 15, 2024

Có phải đàn bà trung niên chỉ muốn làm bạn?

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Kính thưa Cô Nguyệt Nga,

Rất mong cô Nguyệt Nga và quý độc giả báo Người Việt giúp tôi giải tỏa một thắc mắc mà bao lâu nay tôi nghĩ hoài không ra:

Đàn bà Việt Nam trung niên muốn gì từ một người bạn đời?

Tôi, một kỹ sư 60 tuổi hiện có công ăn việc làm tốt.

Có nhà ở và mấy nhà cho mướn.

Con cái đã thành tài.

Tôi đã ly dị vợ mấy năm nay.

Hiện tại tôi đang sống một mình, và muốn tìm một người bạn đời để giúp đi tiếp quãng đường còn lại.

Tôi quen rộng biết nhiều, lại hay đi công tác khắp các tiểu bang trong nước Mỹ, nên được nhiều bạn bè giới thiệu. Nhưng chẳng bà, cô nào dính cả.

Có phải đàn bà bây giờ chỉ muốn làm bạn?

Xin cô cho biết ý kiến. Kính chúc cô và độc giả mọi sự may mắn trong năm Canh Tý.

Lý Cô Đơn (LAX)

*Góp ý của độc giả

-GY

Phụ nữ trung niên, độc lập kinh tế, sẽ không muốn kết hôn lần nữa, cũng không muốn trở về với chồng cũ sau ly hôn. Họ cũng có bồ nhưng không sống chung, vì không muốn cơm nước, dọn dẹp, đi đâu phải xin phép… Họ cũng được cái tự do, không cần suy nghĩ chồng đang làm gì, với ai bên ngoài. Khi mới ly hôn, buồn một thời gian, quen rồi lại thấy khỏe.

Sắp 60 mà để cho ly hôn là dở rồi, tuổi này người ta cầu 2 chữ “bình an”, vì đàn ông sau 60 sức khỏe xuống nhiều lắm, “lớn nói nhỏ không nghe”.

-NB.

Đọc thư ông, tôi nhận thấy ông có một cuộc sống cá nhân thật quá nhiều lợi thế: Công việc tốt đẹp,tài sản dư thừa, con cái thành danh,… Thế nhưng cuộc sống hôn nhân của ông lại không ổn, ông đã ly dị vợ và đang ở trong tình trạng độc thân vui tính. Công việc đưa ông đi khắp mọi nơi, giao tiếp với rất nhiều người đủ mọi thành phần, được bạn bè ưu ái giới thiệu mai mối cho nhiều bà, nhiều cô. Nhưng có lẽ ông tơ bà nguyệt vẫn chưa đồng cảm với ông nên độc thân vẫn cứ độc thân, cô đơn vẫn hoàn cô đơn trống vắng. Ông cảm thán tự đặt biệt hiệu cho mình là Lý Cô Đơn, cho thấy trong thâm tâm ông chẳng thú vị gì khi cứ lẻ loi một mình như thế.

Không biết có khi nào ông tự nhìn lại và đánh giá chính con người mình hay không? Tại sao cuộc hôn nhân đổ vỡ, tại ông hay tại bà vợ cũ, ai là người quyết định chấm dứt mối lương duyên này?

Tôi có suy nghĩ tại vợ cũ không hoàn hảo, hay bà nhà đã làm điều gì có lỗi khiến ông chán ngán không muốn tiếp tục. Hoặc do ông tự mãn với những lợi thế của mình mà sinh ra kiêu hãnh, gia trưởng muốn nắm quyền sinh sát trong gia đình, muốn vợ con phải thần phục mình một cách quá đáng. Nếu ông thực tâm đánh giá ông sẽ rút ra được những ưu, khuyết điểm của mình. Từ đó ông có thể đem áp dụng trong cuộc sống hàng ngày hầu đạt được những gì mình mong ước.

Thư ông hỏi: “Người đàn bà Việt Nam trung niên muốn gì từ một người bạn đời?.” Không hiểu sao, khi đọc câu hỏi này tôi lại có cảm giác có vẻ gay gắt, khiêu khích trong câu thắc mắc đó. Giá như chữ “muốn” được thay bằng chữ “cần” thì câu hỏi sẽ có vẻ nhẹ nhàng, thân thiện hơn. Vì nó bộc lộ cho thấy người hỏi thật tâm muốn biết câu trả lời.

Tôi nghĩ với một người thành đạt, đầy kinh nghiệm sống như ông sẽ không quá khó để có câu trả lời tương đối chính xác về câu hỏi này. Nói chung trong cuộc sống hôn nhân, không phân biệt đàn ông hay đàn bà, ai cũng mong ước người phối ngẫu của mình chung thủy, luôn quan tâm, yêu thương, săn sóc, chia sẻ mọi vui buồn với mình, vị tha, rộng lượng chấp nhận chính con người mình.

Tùy theo vị trí xã hội, theo từng giai đoạn tuổi tác, già trẻ, nam nữ… những mong ước có thể đi từ viễn vông lãng mạn đến chân phương thực tế, đôi khi còn tùy thuộc vào mức độ phát triến của xã hội mình đang sống như thế nào.

Riêng với phụ nữ trung niên, người sống khép kín an phận hay người bôn ba, sắc sảo, lăn lộn ngoài xã hội cũng có những nguyên tắc sống khác nhau. Vấn đề là ông muốn kết hợp với dạng phụ nữ nào, ai sẽ là người ông mong muốn được kết bạn trăm năm. Phụ nữ trung niên có lẽ họ cũng đã trải qua những thăng trầm trong đời sống nên họ thường sống mạnh mẽ và thực tế hơn. Có những người thà sống tự do độc lập hơn là phải chia sẻ đời mình với một ông chồng không thích hợp. Đối với một số người tài chánh không hẳn là điều quyết định mà cái họ cần là một người bạn đời tri kỷ đồng cam cộng khổ, đồng hành chung lối, quan tâm thấu hiểu nhau, có thể chia sẻ những câu chuyện đời với nhau, cùng có những thú vui chung. Có như thế họ mới cảm thấy trọn vẹn hạnh phúc.

Chúc ông sẽ sớm tìm được cho mình một người phối ngẫu thích hợp để thấy cuộc đời vẫn đẹp sao.

-Thùy H.

Thưa ông Lý Cô Đơn, tôi là một phụ nữ trung niên, đang cũng cô đơn như ông Lý, cũng đang thấy nếu mình có một người bạn đồng hành trong những năm cuối đời thì rất vui.

Tuy nhiên giá như ông Lý đừng khai ra mình có công ăn việc làm tốt, có nhà cửa và hai ba cái nữa đang cho thuê… thì chắc tôi cũng hăng hái mạo hiểm để thư cho ông làm quen. Thêm vào đó ông còn khai thêm, mặc dù được cơ hội quen rất nhiều phụ nữ, nhưng không có ai “dính” đến, điều này càng làm cho lòng hăng hái  mạo hiểm thư cho ông triệt tiêu luôn.

Thưa ông, sao đọc thư ông xong tôi lại nhớ đến một chuyện diễu về lời rao tìm bạn bốn phương: “Độc thân, đẹp trai, cao ráo, nghề nghiệp tốt, có nhà ở ngoài biển, và hàng loạt biệt thự đang cho thuê… không có ý tìm vợ, chỉ khoe mẽ chơi.”

-Hải Thành

Anh Lý Cô Đơn (LAX) thân mến,

Tôi muốn chia sẻ những hiểu biết học từ bạn bè nam nữ:

-Nên bỏ tính gia trưởng của đàn ông VN.

-Không nên khuyên răn phụ nữ.

-Nên bỏ ra thì giờ để nói chuyện để tìm hiểu nhau.

-Không nên dùng text để thay phone.

-Khi đi chơi thì tập trung với cô bạn.

-Đừng để cell phone bên cạnh.

-Tỏ ra là một người sành ăn. Ngoài phở còn có cơm Hến, bún mắm vv.

-Tỏ ra là một người lịch lãm. Ngoài nhạc thính phòng còn có thăm viếng công viên quốc gia, vườn hoa, viện bảo tàng và vv.

Nói tóm lại những thời gian quen nhau lúc ban đầu rất là quan trọng. Anh Lý Cô Đơn nên bỏ thì giờ để săn đón tìm hiểu.

-Mai:

Nói rằng đàn bà trung niên VN chỉ muốn làm bạn không muốn lấy chồng là sai.

Muốn chứ!

Nhưng muốn cái ông biết mở cửa xe cho vợ, biết khi cửa thang máy mở thì giữ cửa cho vợ vào trước, khi ra thì giữ cửa cho vợ ra trước. Vào quán thì mở cửa cho vợ, khi ngồi vào bàn thì kéo ghế cho vợ. Chừng ấy thôi, không cần là:

“Một kỹ sư 60 tuổi hiện có công ăn việc làm tốt.

Có nhà ở và mấy nhà cho mướn.

Con cái đã thành tài, đã ly dị vợ mấy năm nay.

Hiện tại đang sống một mình…”

*Vấn đề mới:

Thưa cô Nguyệt Nga

Con xin cám ơn cô đã dành thời gian đọc thư này. Con lâm vào hoàn cảnh khó xử mà lại không thể hỏi ý hay xin lời khuyên của những người trong gia đình.

Con và người chồng cũ đã ly dị được 3 năm. Con trai của con năm nay 8 tuổi. Trong lúc làm thủ tục ly dị, con gặp lại người bạn trai cũ lúc còn ở Việt Nam. Trong lúc bối rối con đã đem lòng yêu thương anh ấy, tình yêu càng ngày càng mạnh mẽ, có lẽ phần lớn vì anh ấy là người yêu cũ. Gia đình con biết chuyện đã ngăn cản quyết liệt, nhưng con bỏ ngoài tai tất cả. Con đã về Việt Nam làm giấy kết hôn để bảo lãnh anh ấy qua đây sống với con.

(Hình minh họa: Getty Images)

Trong thời gian chờ giấy tờ, con có khuyên anh ấy đi học thêm tiếng Anh để dễ dàng hội nhập vào đời sống mới. Nhưng anh ấy viện đủ lý do để chậm trễ việc học. Anh ấy cứ hẹn rày hẹn mai, cuối cùng chẳng đâu vào đâu, dù thời gian càng ngày càng cận kề ngày đi. Con có cảm tưởng anh ấy không muốn đi học. Con có nói, anh qua phải phụ em trong việc xây dựng gia đình, bên này không ai ở không, ai cũng phải đi làm, nếu mình dậm chân tại chỗ, tức là mình đã lùi bước và cuộc sống sẽ dẫm đạp lên mình. Trong khi con hối thúc chuyện đi học thêm và tìm một nghề mà phòng thân, thì anh ấy chỉ tối ngày bàn chuyện phải có thêm một đứa con cho vui nhà vui cửa, và làm bằng chứng cho tình yêu của hai đứa (!?).

Ôi, hình như càng gần đến ngày sống bên nhau thì con càng thấy khoảng cách giữa con và anh ấy xa ra. Ý thức về đời sống, cách thức sống của hai đứa như mặt trời mặt trăng. Thưa cô, những điều xảy ra, làm con chựng lại và thoáng lo sợ cuộc sống trước mặt. Con muốn hoãn lại ngày gặp nhau, con muốn kéo dài thêm thử thách để không rơi vào lỗi lầm như cuộc hôn nhân trước, nhưng thật oái ăm, hồ sơ sắp hoàn tất, anh ấy đang chuẩn bị phỏng vấn xin Visa. Con thấy sợ hãi những ngày trước mặt, đúng là con đã vội vàng khi làm giấy bảo lãnh. Giờ con muốn hủy giấy tờ thì con phải làm gì đây thưa cô.

Thúy Lê

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi về: Biết tỏ cùng ai 14771 Moran Street. Westminster, CA 92683, hoặc [email protected]

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT