Tuesday, May 14, 2024

Em tôi kẻ đón người đưa – còn tôi đi sớm về trưa một mình

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected]

Tôi có người em sinh đôi, hai đứa giống nhau lắm, người ngoài lầm là chuyện thường, đến trong nhà, có khi bố mẹ tôi cũng lầm hai đứa.

Chúng tôi ở tuổi kén chồng. Một điều lạ là hai chị em giống nhau như tạc khuôn, thế mà không biết điều gì trong mắt những người thanh niên đã khiến cho con em tôi, trở thành tâm điểm trong các buổi hội họp đông người. Bu chung quanh nó biết bao thanh niên, già có trẻ có… mà nói thật lòng, nó ăn mặc thấy mà chướng mắt. Chẳng hạn, áo thì luôn mặc những áo cổ trái tim hở sâu thăm thẳm, có khi thấy hết phần ngực, quần thì cũn cỡn, có khi ống xé tan ra từng sợi nhỏ, cứ mỗi bước đi là phất phơ trước gió. Nó ăn to nói lớn, chẳng dè dặt ý tứ gì cả, nữ công gia chánh thì vụng về khê thúi… Mà lạ ghê, cứ ai đó để mắt đến tôi mà theo về nhà chơi, thì sớm muộn gì cũng rẻ sang mê nó. Mấy người rồi đó, có khi họ tỏ ý cảm tình đặc biệt với tôi, nhưng có dịp gặp nó thì họ sa đà vào con em tôi. Mà nào tôi có xấu xí gì cho cam, đã nói là hai đứa giống nhau như tạc khuôn. Tôi lại là người khéo tay trong mọi chuyện, may vá, cắm hoa, nấu nướng… còn cái con em kia thì nó chỉ biết ăn to, cười lớn. Nó tồng tộc, không biết e ấp, giữ ý là gì. Nó ưa là nó nói, nó thích là nó cười, trong đám đông, nó muốn hát là nó hát, muốn đàn là nó say sưa đàn, chẳng thèm quan tâm có người nghe hay không có người nghe. Nó hát hò, đàn địch, thơ phú… nó cứ tỉnh bơ tra tấn người nghe, mà lạ lắm những thanh niên thân dài, vai rộng cứ mê đắm nó. Có lần mẹ tôi nhận xét “không có đứa nào vô duyên hơn mày, đàn ông họ mù hết nên mới mê mày đó con.”

Tôi không biết đàn ông thích gì ở nó, và khuyết điểm gì ở tôi khiến họ lạnh nhạt? Tôi thật buồn, chẳng lẽ đi ganh ghét với em mình, mà rõ ràng nó sống rất vô tư, thoải mái chứ không phải nó ưỡn ẹo, liếc mắt đưa tình với đàn ông, mặc ai yêu thì cứ yêu, nó không yêu lại ai hết, cứ tỉnh bơ mà sống.

Nhưng mà tôi tức, tôi muốn biết đàn ông nghĩ gì, muốn gì? Họ không hề muốn một bạn gái, ăn nói ý tứ, công dung ngôn hạnh, khéo tay hay làm, siêng năng cần mẫn… như tôi sao?! Họ thích chạy theo phụ nữ tuệch toạc, ruột để ngoài da… như con em tôi? Thì chỉ nghĩ như thế mới có thể giải thích tại sao em tôi thì nườm nượp con trai theo, còn tôi thì ế sưng ế sỉa. Tại sao vậy cô Nguyệt Nga?! (Ti Chị)

*Góp ý của độc giả

-HVP

1-Ghen tỵ là chuyện rất rất bình thường, cô không cần phải tự biện hộ.

2-Em cô ăn mặc xuề xòa, theo phong cách bây giờ là quần phải rách te tua một vài chỗ nên cũng chẳng ai quan tâm.

3-Cách ăn mặc như thế phù hợp với cách ăn nói của cô ta là “sống rất vô tư, thoải mái chứ không phải nó ưỡn ẹo, liếc mắt đưa tình với đàn ông, mặc ai yêu thì cứ yêu, nó không yêu lại ai hết, cứ tỉnh bơ mà sống.” Chính vì cô ta không giữ ý tứ nhưng không suồng sã nên rất dễ thân cận với mọi người.

4-Chuyện cô ta “ruột để ngoài da” làm người ta có cảm tưởng là cô ta lúc nào cũng thành thật, yêu là yêu, không yêu là không yêu. Đó cũng là một ưu điểm vì sau này ai lấy cô ta làm vợ sẽ không sợ bị cắm sừng.

Đây là những ý kiến thô thiển của một người lớn tuổi, đã có ít nhiều kinh nghiệm về cuộc đời. Hy vọng giúp cô biết được quan điểm của người đàn ông nhìn phụ nữ như thế nào.

-T.Kh.

Cô ạ, ở đời khó nói lắm, chẳng phải những người đẹp là được kẻ đón người đưa, còn những người xấu thì vò võ một mình. Trong thực tế có nhiều cô xấu mà vẫn có nhiều người theo, còn những cô đẹp thì lại dài cổ trông chờ. Chẳng biết tại sao, mình chỉ có thể giải thích là “duyên.” Ông trời cũng công bằng lắm, ông cho người này điều này thì lấy đi điều kia, ông cũng không cho ai nhiều mà cũng chẳng quá ít với ai.

Người em của cô sống phởn phơ không để ý đến điều gì, ăn mặc thoải mái, ăn nói tự do… biết đâu lại là điều quyến rũ đàn ông. Trong khi cô lại là người công dung ngôn hạnh vẹn toàn, thì nhiều khi đàn ông họ lại e dè. Thật ra ai cũng thích một người phụ nữ biết lo nhà cửa gia đình, nhưng đôi khi còn có duyên với nhau nữa cô à.

-Thắm

Tôi cũng có hai con gái giống y như chị em nhà cô. Cô chị thì đẹp lại hát hay, giỏi giang, thông mình mau mắn trong tất cả mọi việc. Nó là tay hòm chìa khóa cho gia đình. Trong khi cô em, đã xấu mà còn lười, nó chỉ biết ca hát rong chơi. Vậy mà tấp nập con trai theo nó. Trong khi đứa chị chỉ có yêu một người và cuối cùng lấy người đó làm chồng, chấm hết. Đứa em vẫn nhởn nhơ ăn diện, áo quần se sua, lười biếng, vụng về… mà không biết sao con trai chung quanh nó không bao giờ vắng, mà còn có những trận ghen nhau, đánh nhau để giành nó mới kinh.

Nhưng cuối cùng đời nó chẳng ra gì, nó cưới, rồi ly hôn, rồi cưới, rồi ly hôn… nó làm vậy cũng vài lượt. Nay thì nó ở vậy, nhưng không hề đau khổ, vẫn nhởn nhơ với đám đàn ông vây quanh. Nó không buồn, không ghen tị chút nào cả. Nó sinh con và giao cho bà ngoại nuôi, rồi rong chơi. Trong khi đứa chị gia đình đàng hoàng, nhưng một cách nào đó lại rất nhàm chán (đứa em nhận xét như vậy,) và cho rằng sống như nó mới đầy màu sắc và có ý nghĩa. Tôi cho là tùy theo cái số của mỗi người, bắt phong trần phải phong trần, cho thanh cao mới được phần thanh cao. Thôi cô cũng đừng buồn, chắc cô cũng còn trẻ, mình cũng đâu biết cuộc đời trước mặt thế nào mà nói cô ạ. Mong cô vui sống.

*Vấn đề mới

Thưa cô NN, vợ tôi là người nghiêm khắc, cá tính mạnh, giỏi giang… Mọi việc trong nhà cô ấy lo chu toàn. Cô ấy cũng được bà con bên chồng yêu mến quý trọng. Chẳng là trước khi lấy cô, tôi đã có người vợ, và ba người con. Cô ấy không những lo cho tôi chu đáo mà còn ăn ở rất phải đạo với các con tôi. Chuyện gia đình tôi thương yêu cô chẳng phải là điều lạ.

(Hình minh họa: Sebastien Salom-Gomis / AFP)

Vậy mà không biết ăn phải cái giống gì, tôi đã ngoại tình với một cô gái khác. Đừng hỏi tôi vì sao, nó như ma ám, tôi hiểu hết, hiểu mình là kẻ phản bội, kẻ ăn cháo lú, kẻ tội đồ vô nhân… đủ hết! Chỉ có một điều là tôi không bỏ được cô gái. Nói nào ngay là tôi cũng có vài lần cố đoạn tuyệt mối tình tội lỗi, nhưng rồi chỉ cần vài giọt nước mắt, đôi lời ỉ ôi là đâu vẫn hoàn đấy, mà còn sâu đậm hơn, đến độ không dưới năm lần cô gái bắt tôi phải ly hôn vợ để sống hợp pháp với cô ta, mà tôi cũng không dám mạnh dạn trả lời không, tôi lại hẹn lần hẹn lữa mới tệ hại chứ. Có một lần tôi đi travel với cô gái, đến khi về nhà, tôi đâu có biết trong lúc giúp tôi xếp áo quần vào valy, cô gái đã bỏ cái áo lót của cô ta trong valy của tôi. Lúc về nhà, vợ tôi soạn valy để giặt áo quần dơ thì bắt gặp cáo áo lót lạ. Vợ tôi không tỏ thái độ gì cả, chỉ lạnh lùng biểu tôi mang nguyên cái vali vứt vào thùng rác. Chỉ thế thôi, chỉ thế thôi mới đáng sợ. Sau đó thì vợ tôi không nói một lời nào cả. Cô vẫn cơm nước bình thường, chỉ tối đến thì ôm mền gối ra nhà kho ngủ và khóa trái cửa lại.

Chuyện “nhà kho” đã xảy ra 3 tuần nay. Tôi có xin lỗi, hứa sẽ bỏ cô gái, nhưng làm như tôi nói tiếng lèo, vợ tôi cứ ngồi trơ trơ nghe, mà tuyệt nhiên không đáp lại tiếng nào, ngồi vô hồn vậy đó. Tôi có nhờ các con tôi đến nói dùm, không đứa con nào “dùm” tôi cả, còn đứa con gái lớn thì nói nặng lời với tôi, làm như vợ tôi là mẹ ruột của nó, còn tôi là cha ghẻ vậy. Nó xỉa xói, xỉ vả tôi thậm tệ, không còn một từ nào nó chừa. Tôi có “thưa” với vợ rằng là em muốn thì em ly hôn, đừng hành hạ anh quá đáng như vậy. Nhưng vợ tôi vẫn lạnh tanh đáng sợ, vẫn cơm nước, giặt giũ hầu hạ thôi hết mực bình thường…

Trong khi đó thì cô gái bé bỏng của tôi vẫn nheo nhéo bên tai lời nhớ thương, đợi chờ… và sớm ly hôn vợ.

Trời ơi là trời! (Don)

* Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi về: Biết tỏ cùng ai 14771 Moran Street. Westminster, CA 92683, hoặc [email protected]

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT