Monday, March 18, 2024

Kỷ niệm một lần đá dế

Thái NC

LGT: Trong cuộc sống có nhiều chuyện mình muốn nói với ai đó, nhưng lại không thể nói trực tiếp được. Không nói được với nhau thì hãy viết cho nhau. Âu đó cũng là cơ hội để giải tỏa những tâm tư, những nỗi niềm. Mục “Viết Cho Nhau” do phóng viên Ngọc Lan phụ trách. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Viết Cho Nhau), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Lúc còn ở cấp tiểu học, tôi rất thích chơi đá dế. Mỗi ngày đi học được cho tiền quà bao nhiêu đều cúng cho mấy ông bán dế trước cổng trường, vì vậy nên tôi có cả một “sở thú”, năm, sáu con đủ loại dế than, dế lửa, con nhỏ, con lớn đủ cả. Ngày nào đi học về là xách hộp dế chạy chơi cáp độ với mấy thằng trong xóm. Mấy thằng bạn tôi thì cũng như tôi, dế của nó cũng cùng lò từ mấy ông bán ở trường nên chúng tôi đá với nhau lúc ăn lúc thua không có thằng nào đủ sức làm bá chủ võ lâm cả.

Một hôm, ông hàng xóm cạnh nhà bắt được ở đâu đó không biết cho tôi một con dế than thiệt bự, đẹp, và oai phong vô cùng. Tôi mừng lắm mang con dế than ra đấu tất cả con khác trong xóm và không một con nào có thể cầm cự nổi. Nhiều khi không cần đá, chỉ mới đâu mặt, con dế của tôi phùng cánh gáy một tràng là con kia hoảng sợ bỏ chạy rồi.

Con dế than của tôi bách chiến bách thắng, lừng danh vô địch. Gặp lúc đó tôi đang nghiền ngẫm cuốn truyện Tàu “Hán Sở Tranh Hùng” , nhân vật Hạng Vũ sức mạnh vô địch có con chiến mã “Ô Truy” đen tuyền nên tôi đặt tên con dế tôi là con “Ô Truy”.

Danh tiếng con Ô Truy vang rền đến xóm bên cạnh có thằng kia cũng có một con dế vô địch như của tôi. Nó là một con dế lửa to lớn và dũng mãnh vô cùng.

Thằng đó khoe con dế nó thuộc loại dế “hang rắn” tức là mấy con dế sống trong mấy cái hang với rắn nên độc và dữ lắm. Đồn vậy nhưng không biết thực hư thế nào. Như một sự tình cờ định mệnh nào đó, thằng kia cũng thuộc loại mê truyện tàu như tôi. Chắc là nó đang đọc Tam Quốc Chí nên đặt tên cho con dế lửa của nó là con “Xích Thố”, tức là con ngựa của Lữ Bố, và sau thuộc về Quan Công.

Nghe tiếng con Ô Truy của tôi, nó đòi đem con Xích Thố qua giao đấu. Tôi nào ngán. Đấu thì đấu chứ, nhận lời ngay.

Hôm sau là ngày cho hai con dế vô địch thử lửa. Lũ con nít hai xóm mười mấy đứa hai bên bao chung quanh để cổ vủ cho gà nhà, à không, là dế nhà chứ. Hai con dế để xuống đất to lớn bằng nhau, oai phong dữ dằn như nhau, hứa hẹn một trận thư hùng nảy lửa.

Sắp sửa xáp trận, thằng kia bỗng thách tôi đá “bắt xác”.

Đá “bắt xác” là gì bạn biết không?

Tức là con dế nào thắng sẽ lấy luôn con dế thua về của mình. Thua là mất luôn con dế. Ác vậy đó! Đá dế đã lâu, đây là lần đầu tiên bị thách đấu kiểu này. Tôi nào muốn như vậy đâu. Chỉ muốn đấu giao hữu, thắng thua gì cũng giữ lại con dế của mình, nhưng lúc này đã cưỡi lưng cọp không thể lùi bước. Mấy thằng hàng xóm chung quanh hò hét thách thức làm tôi nóng mặt,(con nít mà!) nhận lời đấu “bắt xác” với nó. Và lại con Ô Truy của tôi vô địch chắc gì thua con Xích Thố. “Ok! đấu bắt xác thì bắt xác. Con Ô Truy Hạng Vũ của tao đâu ngán con Xích Thố Lữ Bố của mày,” tôi nghĩ thầm.

Hai con dế đối diện. Như biết là gặp đối thủ lợi hại, con Ô Truy phùng cánh gáy một tràng thị uy, nhưng con Xích Thố không hề nao núng, nó cũng giương cánh gáy một tràng đáp trả và nhào tới tấn công trước. Hai con dế kỳ phùng địch thủ này há to đôi càng xáp lá cà với nhau. Đám đông chung quanh tha hồ cổ vũ. Được một hồi con Ô Truy không hạ được địch thủ lấy làm tức giận thỉnh thoảng nó phùng cánh gáy lên những tiếng gáy lãnh lót để lấy oai, nhưng con Xích Thố không hề khiếp sợ, và tiếp tục tấn công nhiều đòn thật độc hiểm. Đấu một chút nữa thì con Ô Truy của tôi yếu dần, yếu dần và bắt đầu lùi bước. Tôi lo quá chưa biết tính sao thì con Xích Thố tung đòn độc lừa thế cạp gãy mất một cái càng của con Ô Truy làm nó phải bỏ chạy.

Con dế than vô địch Ô Truy của tôi đã thua và bị thương. Nó bị gãy một cái càng rồi.

Phe bên kia chiến thắng reo hò inh ỏi. Tôi cầm con dế của mình lên mà đau xót! Thằng kia đưa tay đòi lấy con Ô Truy như giao hẹn, nhưng tôi không nỡ giao con dế thân yêu này cho nó và nói: “Con Ô Truy đã bị gãy càng đâu còn đánh đá gì được nữa mà mày đòi làm chi?”

Nó nói nó biết con Ô Truy hết xài nên nó sẽ lấy về bứt cái đầu để làm đồ khiêu khích con Xích Thố của nó.

Trời ơi, thằng này ác quá! Nó chỉ muốn lấy con dế Ô Truy để bẻ cái đầu mà thôi. Tôi không muốn giao, nhưng đã ước hẹn trước mặt mọi người đâu thể nuốt lời! Cuối cùng tôi đề nghị mua lại con Ô Truy với giá một ly chè đậu đỏ bánh lọt, nó mới chịu cho tôi giữ lại con Ô Truy.

Tôi đem con Ô Truy về nhà, buồn muốn khóc bởi vì con dế của tôi nó bị thương, mệt mỏi, di chuyển chậm chạp thấy rõ, nhưng tôi đâu biết cách nào cứu nó! Suy nghĩ một hồi tôi đem con Ô Truy ra bãi cỏ gần nhà và thả nó ra.

“Ô Truy” ơi thôi mày hãy đi đi. Tao không thể giúp gì được cho mày hết. Tao không biết mày còn sống bao lâu nữa, nhưng ít ra trong những ngày giờ cuối cùng của cuộc đời hãy sống là một con dế tự do không bị cầm tù trong mấy cái hộp chật hẹp này nữa. Xin lỗi mày nha Ô Truy. Vì tao mà mày phải ra thế này. Thôi đi đi Ô Truy!

Và từ đó tôi không chơi đá dế một lần nào nữa.

Lưu ý: Để mở âm thanh, xin bấm vào nút muted icon imagephía góc phải bên dưới của khung video.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT