Monday, May 20, 2024

Giới thiệu thơ Nguyễn An Bình – Núi đồi Phương Đông

 

Núi đồi Phương Đông

Chập chùng núi – chập chùng mây
Chân lang thang bước – một ngày mù sương
Cỏ đồi phố núi đông phương
Hồn mê mẩn ngụ cuối đường rêu phong.

Bạt ngàn gió – bạt ngàn thông
Tiếng chim hoang dã – mênh mông dốc đèo
Đá vàng một cõi buồn theo
Cây cô đơn đứng cheo leo giữa trời.

Rừng trong phố – rừng trong tôi
Nhớ em tóc xõa một thời thanh xuân
Lá rơi sao lại ngập ngừng
Phải chăng mây khói hóa thành giấc mơ?

Lung linh lệ – lung linh hồ
Xanh thăm thẳm giấu – sợi tơ kiếp nào
Nụ tình nở giữa chiêm bao
Đã trôi biền biệt cuốn vào cõi xưa.

Thì thầm nắng – thì thầm mưa
Suối sông vừa kịp tiễn đưa tôi về
Sớm mai bỏ lại núi đồi
Mình tôi xuống núi ai ngùi trông theo? 

Nguyễn An Bình

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ.

Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt,” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683.


 

MỚI CẬP NHẬT