Wednesday, April 24, 2024

Chị ấy vẫn đi bên cạnh cuộc đời (*)

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Thưa cô, em là người đến sau, anh ấy đã ly hôn được năm năm. Người vợ cũ vẫn ở vậy không lập gia đình, trong khi anh lại thúc hối em quyết định ngày sống chung với nhau. Anh muốn làm một cái lễ ra mắt bà con hai bên cùng bạn bè, nhưng em không đồng ý, do em nghĩ, rổ rá cạp lại, có chi hay ho mà tiệc với tùng.

Tụi em mướn nhà sống chung được nửa năm nay. Anh là người cởi mở, hay đùa, anh làm thân với gia đình của em rất mau lẹ, đến độ bây giờ dường như mọi người thân của em có vẻ thân với ảnh hơn cả em. Anh có một ưu điểm là sẵn lòng giúp đỡ mọi người, ai nhờ vả, anh đều sẵn lòng. Sự nhặm lẹ giúp mọi người cũng có cái tốt mà cũng có khi không tốt, nó là con dao hai lưỡi, mà nhiều trường hợp người chảy máu tay lại là em.

Người vợ cũ của anh là người hiền lành, chị ấy yếu đuối về mặt thể chất cũng như tinh thần. Theo lời anh kể thì việc nhà từ trong ra ngoài một tay anh lo liệu. Những quyết định lớn nhỏ trong gia đình gần như anh chỉ hỏi chị cho có lệ. Chị hoàn toàn sống dựa vào anh, và điều tệ hại hơn cả là dù đã ly hôn, nhưng anh vẫn là địa chỉ đỏ của chị, phone của anh là một loại 911 của chị. Nếu không nói quá đi thì một tuần chị gọi anh không dưới 2 lần, khi thì cái tủ lạnh không đông đá, khi thì cái sink rỉ nước, khi thì chị đã mua được cây Christmas Tree nhưng không biết làm sao chở về nhà, khi thì chị đang ở ngoài Costco muốn mua một cái laptop nhưng không biết nên chọn cái nào… một triệu chuyện cần tay người đàn ông, chính xác là một tỉ chuyện cần anh.

Nhiều khi em rủa thầm, sao không kiếm một thằng cha nào đó hầu đi mà cứ bắt chồng em hầu. Chỉ kẹt một điều, chồng của em cũng từng là chồng của chị ấy, nên em thật khó mà cằn nhằn “anh chồng.” Nhưng em bực lắm, bực kinh khủng, bao lần em muốn nói lời không phải nhưng rồi dằn lại được. Em sợ rằng nếu cái đà này tiếp tục thế nào có ngày em cũng nổi nóng lên, và nói tầm bậy thì tan hoang tình nghĩa.

Cái hôm chị nhờ coi laptop là lúc anh chở em đi công chuyện, nghe phone chị, anh nói với em, để cho anh quẹo vào Costco tí xíu giúp chị. Em nghĩ nếu tình trạng này xảy ra hoài, e có ngày em đạt chánh quả chứ chẳng chơi, chẳng cần tu tiết gì, chỉ cần thiền những lần như vậy thì đường lên Niết Bàn của em là trong gang tấc.

Thưa cô Nguyệt Nga, giữa “nửa bước lên Niết Bàn” và “thỏa lòng Hoạn Thư” thì em nên chọn đường nào? Em lộn ruột lắm rồi! Là tại em biết trang báo có hạn không cho viết dài, chứ cứ cho em quyền kể hết thì thư này sẽ dài tám chục thước.

Em Hiền

*Góp ý của độc giả

-Tg Nguyen

Anh đọc câu chuyện của em trên báo Người Việt, anh thấy tình trạng gia đình của em đầy thử thách. Em cứ nói thẳng với chồng của em, là những việc chồng em giúp đỡ người vợ cũ, khiến em không thấy vui.

-LeH.

Chào cô Hiền,

Đây là lần đầu tiên tôi viết thư giúp ý kiến cho một người xa lạ trên báo. Lý do tôi phải làm điều này vì rất cảm động khi đọc thư của cô. Qua những gì cô diễn đạt, tôi có thể nhận ra cô là một người nhân hậu và sống lạc quan. Cả cô và chồng cô đều là người tốt, biết suy nghĩ cho người khác chứ không sống ích kỷ.

Tôi tin là cô chỉ hỏi vậy thôi chứ trong lòng cô đã có quyết định chọn “nửa bước lên Niết Bàn” rồi, và cái cô cần hiện nay là có người hiểu được tấm lòng cô và những lời động viên cô vững tâm mà chờ ngày “đạt chánh quả.”

Tôi nghĩ thời gian qua cô đã hành xử rất đúng khi để chồng mình giúp đở người vợ cũ như vậy, theo lời trong thư thì tôi đoán cô cũng quý mến người vợ cũ và rất yêu thương, tin tưởng vào chồng mình. Đây là điều khiến tôi rất cảm động vì tôi không nghĩ rằng còn có thể gặp được người có tâm hồn lương thiện, dễ thương như vặy. Mong cô hãy xem người vợ cũ đó như người em gái ruột của chồng cô để cảm thấy thoải mái hơn.

Cô nên đưa chồng cô xem tờ báo này để chồng cô phần nào hiểu được tấm lòng của cô mà có cách cư xử tránh những hiểu lầm không đáng có giữa ba người. Cách tốt nhất là 2 vợ chồng nên thường xuyên tâm sự, hiểu rõ nhau hơn vì chuyện tình cảm rất dể hiểu lầm nếu không thẳng thắn với nhau.

Chúc vợ chồng cô luôn luôn hạnh phúc vì 2 người xứng đáng được như vậy.

*Vấn đề mới

Em đọc bài của Chị Hiền, tuần trước trên mục “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách. Thấy người mà nghĩ đến ta, em cũng đang rối bời đây cô ơi. Em cũng là người đến sau, cũng tự thấy mình không có lỗi gì, mà sao phải vướng vào đường oan trái.

Em chưa qua tuổi 30, có nghề nghiệp vững chãi, lại đang sống rất bình yên ở Hoa Kỳ. Nhân chuyến về thăm Viết Nam, em quen một người, anh hơn em đến 20 tuổi, anh nói với em anh không gia đình vợ con. Với số tuổi chênh lệch, em có đắn đo ban đầu, nhưng những lần giao tiếp em thấy anh đúng là một nửa thất lạc của em. Gia đình bè bạn đều ngăn cản bàn ra, ai cũng nói em ngược đời, người ta ông già về cưới vợ trẻ, còn em trẻ lại về rước ông già. Nhưng tình yêu thật lạ lùng, nó vượt trên tất cả mọi đàm tiếu. Chúng em quyết định đăng ký kết hôn ở Việt Nam, thủ tục cũng nhanh chóng và dễ dàng. Một đám cưới nhỏ ra mắt bạn bè và vài người thân, tụi em định sẽ làm lớn rình rang hơn khi đã bảo lãnh được anh sang Mỹ. Trong hai năm, em về đến 6 lần vì thương nhớ. Lần sau cùng em mang thai, chúng em thật mừng rỡ, hy vọng rằng khi con em ra đời sẽ có sự hiện diện của anh.

Đúng như mơ ước, anh đã có visa trước khi cháu bé chào đời.

Thưa cô, em đón chồng, đón con, và đón luôn tin bão: Chồng có vợ và 1 con đã 15 tuổi! Thật là khủng khiếp, anh bảo đấy là một accident, nhưng cái khổ là chị ấy vẫn ở vậy nuôi con, và anh thì đi lại chăm sóc con và chị. Anh nói, hai người không có hôn thú, chứ anh không hề lừa dối, chỉ là vì sợ mất em nên giấu mà thôi. Em rất đau khổ, muốn “trả” ngay người chồng gian trá cho chị vợ. Nhưng anh bảo anh không đi đâu hết, vợ con anh ở đây. Thế rồi anh ở lì, anh chăm lo cho em và con chu đáo, em cũng nguôi dần.

Nhưng qua Mỹ được 6 tháng thì anh về, anh bảo con gái anh, bỏ nhà đi đã hai ngày. Anh về rồi anh qua, lần này khoảng 10 tháng anh lại về, chị bị cancer, rồi anh lại qua, anh về, anh qua, anh qua rồi anh về… lúc nào cũng có lý do thật chính đáng. Em mệt quá! Còn nghe anh kể chị treo hình vợ chồng em lên tường nhà, hay hỏi thăm con em. Anh khen, chị hay lắm, khi nào cũng nói lời tốt đẹp về em và con.

Em muốn chị ấy ghen lồng lộn, đừng im lìm chịu đựng như thế, nhưng chị ấy vẫn bình tâm, sống lặng lờ, chung thủy và chờ anh. Chị ấy muốn gì vậy cô Nguyệt Nga? Sao chị ấy không lập gia đình cho rồi. Chị ấy trông đợi gì? Em có nói với anh ấy có muốn bảo lãnh con gái qua thì cứ tiến hành, em không cấm chuyện cha con đoàn tụ. Nhưng tình trạng hiện giờ anh cứ đi qua rồi đi lại, em mệt quá!

PhuongHa

*Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quí độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác.

Thư từ gửi về: Biết tỏ cùng ai 14771 Moran Street. Westminster, CA 92683, hoặc [email protected]

(*) Ý thơ TTKH

Video: Tin Trong Ngày Mới Cập Nhật

Copyright © 2018, Người Việt Daily News

Lưu ý: Để mở âm thanh, xin bấm vào nút muted icon imagephía góc phải bên dưới của khung video.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT