Tuesday, March 19, 2024

Sương chiều ngồi nhớ bằng hữu – Thơ Trần Tuấn Kiệt

Sương chiều ngồi nhớ bằng hữu

Sương lạnh chiều vây phủ
Ngồi rồi nhớ cố nhân
Độc ấm trà ra khói
Thời gian quyện lững lờ
Vạn dặm trời xa cách
Còn những ai bây giờ
Gió trở một mầu cờ
Cuộc đời câu thành bại
Trăm năm hóa hư vô
Mở bàn tay gầy guộc
Bắt tay ai bây giờ
Trường đời manh chiếu bạc
Chiều nào dưới, chiếu trên
Sương chiều giăng xám ngoách
Sương chiều sa lạnh lùng
Bao nhiêu người tuyệt sắc
Bỗng biến vào hư không
Mùa xuân rồi lại đến
Mậu Tuất thật buồn cười
Hoa vàng mai chợt nở
Đỗ quyên đẹp tuyệt vời
Gởi một nhành mậu trắng
Cho người bạn tri âm
Hoa đào bay trong gió
Vần thơ viết âm thầm
Chúc nhau tình tri ngộ
Đất nước vẫn còn đây
Vẫn có ngày tao ngộ
Buồn cười cuộc đổi thay
Sương chiều bay mịt mịt
Gió xuân vẫn nồng nàn
Trăm năm bia lịch sử
Nghìn năm kiếp tù đày
Thương mấy người bạn cũ
Chén trà khói vẫn bay!

Xuân Mậu Tuất 2018.
(Nguồn: <[email protected])

Mời độc giả xem chương trình “Con Yêu” với đề tài “Dọa dẫm ảnh hưởng đến não trạng con trẻ”(Phần 1)

MỚI CẬP NHẬT