Dấu vết dòng sông – Thơ Phan Nam

Dấu vết dòng sông

Những con sông rời xa bến đợi
Nặng trĩu nỗi niềm cỏ hoa
Mùa chạp bay trong nhang khói
Tháng giêng lặng lẽ đưa thoi

Những dấu chân mắc nợ bầu trời
Giấu kín hơi thở sự sống
Người vào trong
Khoảng trống lột tả thăm trầm

Con đò mỏng manh như mùa xuân
Quang gánh nhẹ nhàng như thời gian
Năm năm tháng tháng
Thơ thơ thẩn thẩn

Những nếp nhăn giăng mắc vào đâu
Ngày con sinh ra
Ngày cánh đồng làng
Và đường đến thành phố

Thưa rằng: sông chưa xa nguồn!

Đà Nẵng, 19.01.2018


Mùa xuân

1.
Nhen ngọn lửa sưởi ấm lòng nhau
Người ở lại khóc hết nước mắt
Dây gàu chạm giếng sâu
Khói nhang bỏ quên sau lưng kỷ niệm

2.
Con thuyền ôm trọn đôi bờ thanh tân
Thềm hoa chút mưa chút nắng
Những bàn tay đan chặt
Bài thơ người lính đảo

3.
Nắm trong hạt mầm hạnh phúc
Gặp mặt đầu xuân
Con chữ bạc trắng
Phất phơ ngọn cỏ bên đàng.

4.
Pháo bông giăng khắp chốn
Ngày tháng lưu giữ dấu chân
Tờ lịch cuối cùng rụng xuống
Cánh én chao nghiêng bờ xa…

(Nguồn: [email protected])

Mời độc giả xem chương trình “Con Yêu” với đề tài “Dọa dẫm ảnh hưởng đến não trạng con trẻ”(Phần 1)