Mưa đầu năm 2018 – thơ Trần Vấn Lệ

Mưa đầu năm 2018

Lần đầu tiên tôi thấy Tin Thời Tiết không sai!
Hôm nay có mưa bay thành phố Los Angeles…
Mưa như từ trên Bắc theo gió xuống phương Nam.
Người ta đang ngủ ngon nên… mưa không thấy áo?

Mưa nhẹ, không rào rạo mà buồn… sao cũng buồn?
Chắc người ta ngủ ngon? Đang chìm trong giấc mộng?
Mở cửa, nhìn, nghe ngóng… hơi thở người ta… mưa!

Lần đầu tiên bài thơ của tôi như con nít…
lát em dậy chắc thích: anh làm thơ cho em?
Rồi em như tiếng chim làm cho buổi mai nắng,
rồi em như hoa trắng nở trên cành nhớ nhung…
Bây giờ chưa phải Xuân, hoa hồng nhung chưa có
– em là nụ hoa nhỏ màu trắng như lụa mây…

Lần đầu tiên, hôm nay,
tôi làm thơ thật đẹp
tưởng em đôi mắt khép,
tưởng đất trời xanh biếc
từ suối tóc em tung sáng rực một góc rừng,
tung tăng kìa con thỏ… nó chạy trên bờ cỏ,
nó dừng chớp chớp mưa…
và nó kéo bài thơ đắp mền em ngủ tiếp!

Em ơi em ngủ đẹp, đẹp như bài thơ anh!
Đẹp khi em áo xanh trên sân trường nữ cũ…
Đẹp như em áo đỏ lỡ làng cuộc thái hòa…
Mới mà đã bốn ba, bốn ba năm… như gió!
Lạy Trời mưa đừng vỡ trong tim tôi nghẹn ngào…

***

Lần đầu tiên thế nào thì tôi biên chép thế.
Nếu bài thơ đầy lệ, tôi muốn nhờ em lau…
Nếu mưa từng giọt sao, tôi vì em uống hết.
Rồi… góc rừng, tôi chết; con thỏ về với trăng!
Ôi trăng, vầng Giai Nhân mưa mùa Xuân giát ngọc!
Ôi trăng hay là tóc suối huyền mơ hay thơ?



Nhìn Theo Cơn Bão Bay

Cơn bão từ Bắc Cực đổi hướng về Houston.
California mong một giọt mưa không có…

Bão gom bao nhiêu gió…rồi gió đuổi bão đi!
Thương quá đất Cali, ai thương về không nhỉ?

Mười năm nước không chảy, những dòng sông cứ trôi
…những buồn bã ra khơi nhấp nhô từng lượn sóng!

Biển mà còn xúc động, người chỉ biết thở dài
Buồn có bay đến ai, hứng giùm tôi mưa với!

Hỡi những cây những cối,hỡi những đám cỏ vàng…
Hỡi hoa tạ hoa tàn, hỡi em à, buồn quá!

***

Sáng nay, bài thơ, lạ! Không một ý nào vui!
Cơn bão đã đi rồi, qua Houston Texas…
May có chút gió mát phớt qua trên mặt người.
Càng thêm nhớ mà thôi ai đứng bên song cửa.

Đường xa không bóng ngựa. Chiến sĩ bất khứ hồi!
Đất nước cuối chân trời, quê hương nằm góc biển…