Thursday, April 25, 2024

Giới thiệu thơ Tạ Đức Ngay (Hà Giang Trực) – Ru người về khói sương

 

Ru người về khói sương

Khi anh xa đời, em nguyện là loài hoa cúc trắng,
Tỏa ngát hương trinh ướp ưu phiền người bao tháng ngày.
Những cánh hoa hiền sẽ một đời ủ ấp tên anh,
Để sáng xuân về nghe đời mình còn có riêng ai.

Khi anh xa đời, em nguyện là loài chim ban sớm,
Cất tiếng hót ru đưa anh về miền vui đất lạ.
Khi anh xa đời, em nguyện là ngàn lá khô rơi,
Lá sẽ rơi hoài, lá rơi đầy phủ kín mộ anh.Rồi khi đêm về,

Hồn ta quyện vào
Phù du gió cát.
Chắp cánh bay nhẹ vào
Lòng đại dương mênh mông.

Khi anh xa đời, em nguyện là một cơn gió thoảng,
Gió sẽ đưa hồn anh về miền mờ xa Thiên Đường.
Khi anh xa đời, em nguyện là lòng đất thân yêu,
Đất sẽ ru hời cho anh được ngủ giấc nghìn năm…

Tạ Đức Ngay (Hà Giang Trực)

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ.

Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt,” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683.


 

MỚI CẬP NHẬT