Friday, May 17, 2024

Tháng Chín – thơ Nguyễn An Bình

Tháng Chín

Tháng chín – mưa rây từng hạt bụi
Có tiếng ai cười sau bóng mây
Mùa thu lá đỏ hơn hoa chuối
Áo người phơi thành trận gió bay.

Tháng chín – đời trôi quanh quán trọ
Chén rượu nào tôi chuốc đêm nay
Triền sông lòng dợn màu cỏ úa
Sóng cuộn tình tôi nước vơi đầy.

Tháng chín – em còn xanh màu tóc
Tôi tìm cánh én của mùa xưa
Người lỡ một mình qua bến nước
Chân cầu ngày ấy chìm trong mưa.

Tháng chín – hồn tôi đầy mây trắng
Nẻo xa đường cũ chẳng ai về
Mưa vẫn một trời mưa bụi vậy
Nghe chừng nhịp thở mãi u mê.

Tháng chín – sân trường đầy áo trắng
Lấp lánh đằng sau những nụ cười
Có tôi tìm mãi trong tia nắng
Màu vàng rực rỡ một ngày vui.
(1/9/2018)



Chao ôi tình nhỏ sầu hơn biển

Có hẹn nhau về trong nắng sớm
Để thấy cúc vàng đã trổ hoa
Nhặt nụ hôn tình trong gió biếc
Mơ từng cánh lá mới lìa xa.

Có phải trăng xưa đầy cổ tích
Gót ngọc tay ngà em nhớ không
Tương tư thơm mãi từng trang sách
Ánh mắt vừa trao cũng đủ hồng.

Ngậm cọng cỏ vàng trên môi đỏ
Mơ gì màu mắt tiểu thư ơi
Lỡ đặt tim mình reo trước ngõ
Nên lòng còn nhớ tiếng thu rơi.

Đêm nay lá chạm không thành tiếng
Chỉ thấy nghiêng đau một dáng hình
Chao ôi tình nhỏ sầu hơn biển
Có chết cùng tôi trước bình minh?

Cúc dại trong vườn xưa lại nở
Sợi tóc nào rơi đỏ hoàng hôn
Ngày ấy tôi mong tình đừng lớn
Phút bình yên xanh đóa mẫu đơn.

Chiều mênh mông quá đầy sương trắng
Cánh nhạn bên trời có tìm nhau
Sỏi đá trăm năm còn sâu nặng
Nên thiên thu tình sớm bạc đầu.
(3/9/2018)

Nguyễn An Bình
(Nguồn: sangtao@org)

MỚI CẬP NHẬT