Thursday, April 25, 2024

Sợ rau, thịt bẩn, dân Hà Nội về quê thuê đất trồng rau, nuôi heo

 


HÀ NỘI (NV)Sợ rau có hóa chất ô nhiễm, thịt chứa chất độc “siêu nạc,” nhiều người khá giả ở Hà Nội đang tìm về các vùng quê để thuê đất, tự trồng rau, nuôi heo để lấy thực phẩm sạch.







Rau có nguồn gốc từ các vùng quê đang được các cư dân đô thị chuộng dùng. (Hình: Báo Người Ðưa Tin)


Báo Người Ðưa Tin cho hay như vậy về một “phong trào” mới xuất hiện ở Hà Nội.


Báo này kể một trường hợp cụ thể là “chị Hà Oanh (ở quận Cầu Giấy) sau nhiều năm sống ở nước ngoài, về Việt Nam thấy vấn đề an toàn thực phẩm được nói nhiều ba chữ ‘mất an toàn’ nên cũng lo.”


“Chị Oanh về quê Bắc Giang, mảnh đất hương hỏa ở quê vẫn còn, nên làm lại vườn ao. Chị thuê người trong họ đến nuôi lợn, thả cá, trồng rau. Tất cả những chi phí chị chi hết, miễn sao có thực phẩm sạch để gia đình sinh hoạt hàng ngày trên thành phố.”


Một người khác là “chị Ngô Thu Hồng, mỗi lần về quê Hải Hậu, Nam Ðịnh lại ôm đồm đủ thứ rau lên Hà Nội. Nhưng rồi chị vẫn chưa yên tâm khi nghe nói người ở quê trồng rau bán cũng sử dụng thuốc kích thích nảy mầm cho ngọn su su, thuốc trải lá vươn ngọn cho rau muống… khiến chị sinh nản.”


“Cuối cùng, khi nhà có thêm con nhỏ, chị quyết định thuê một sào đất để trồng rau. Cũng tại đấy, chị thuê người làm chuồng nuôi gà, nuôi lợn để tự cung cấp thực phẩm. Tính tiền thuê người chăm sóc vườn rau, nuôi gà, lợn thì thực phẩm sạch ở quê có giá đắt gấp 3-4 lần thực phẩm mua tại thành phố.”


Tuy nhiên, báo Người Ðưa Tin dẫn lời bà Lê Bạch Mai ở Viện Dinh Dưỡng Quốc Gia, cho rằng, “sức khỏe của con người phụ thuộc rất nhiều vào chế độ dinh dưỡng, nhất là với nguồn thực phẩm sạch. Trước nguy cơ thực phẩm không an toàn, người dân thành phố có phản ứng tiêu cực để tự bảo vệ sức khỏe của gia đình, nhưng không phải ai cũng có điều kiện để tự cung tự cấp thực phẩm cho mình.”


Một xu hướng khác, theo báo Người Ðưa Tin, “đối phó với tình trạng, rau, thịt, cá bán tại chợ nơi mà thương lái mua từ chợ đầu mối về cung cấp khó đảm bảo an toàn, nhiều người dân phố đã cố công đi chợ sớm, tìm mua thực phẩm của những người dân vùng giáp ranh đem bán.”


Vậy là, những gánh rau bán rong, vài mớ cá đủ loại cắp trong cái chậu… với lời quảng cáo “của nhà trồng ra, kiếm được đem bán” là những người bán hàng quê này đắt hàng tơi tới. Chỉ khi không còn bóng dáng những người bán “hàng quê” (mà chẳng biết quê thật hay giả) thì những người bán hàng tại các sạp cố định ngoài chợ mới có khách hỏi tới.


Không chỉ đi chợ sớm, nhiều người dân thành thị còn cất công đi vài chục cây số đến tận các chợ quê mua cho được mớ rau, con cá, vài cân thịt lợn. Mua ở đấy, họ tin tưởng rằng mình đã mua được nông sản do chính người nông dân làm ra, ăn không hết mang bán. Ðó là kiểu “mua bán theo niềm tin.” (KN)

MỚI CẬP NHẬT