Tuesday, March 19, 2024

Nhớ đến anh, Người Lính VNCH

Nguyễn Phú (Trung Ðội Trinh Sát/Tiểu Ðoàn 2/43 - SÐ18BB)

Người chiến sĩ QLVNCH với trọng trách mà Tổ quốc đã giao phó cho họ qua ba điều tâm niệm: Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm, như chiếc ghe nhỏ đang cố gắng đẩy chiếc sà lan nặng nề đầy cát giữa dòng sông nước chảy cuộn, tìm cách tránh né những cụm lục bình trôi theo dòng nước lũ, mà hầu như lúc nào những cụm lục bình trôi không định hướng ấy cũng muốn bám chặt vào cánh quạt máy chân vịt của chiếc ghe đó…

Thế rồi dòng đời trôi qua, trong mọi bối cảnh, bất chấp gian nan, sự khổ cực, sự ngược đãi và bất công mà anh phải trải qua hằng ngày, người chiến sĩ QLVNCH đó vẫn kiên trì chiến đấu, bởi vì anh chỉ có biết thực thi những điều nhắn nhủ mà vị tổng tư lệnh QLVNCH đã nói với anh và các đồng đội: “Hãy kiên trì chiến đấu để bảo vệ Tổ quốc chống lại cuộc xâm lăng trắng trợn của bè lũ Cộng Sản Bắc Việt.”

Người chiến sĩ QLVNCH đó có thể là người lính thuộc SÐ21BB đã phơi thây trên những tuyến đầu của Quốc Lộ 13 để mở đường cho cuộc phản công giải tỏa các đồng đội họ trong chiến trường An Lộc.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh cựu Biệt Kích Quân được đồng hóa ra phục vụ trong TÐ.92/ BÐQ/BP, mà dưới sự đàn áp tấn công liên tục của Cộng Quân thuộc Trung Ðoàn 274 Bắc Việt, anh đã kiên trì giữ vững trại Tống Lê Chân đến hơi thở cuối cùng.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính thuộc Trung Ðoàn 43/SÐ18BB, mặc dầu bị tràn ngập và áp đảo dưới hỏa lực dữ dội của Cộng Quân thuộc Công Trường 6 và Sư Ðoàn 341 Bắc Việt, anh đã làm tròn nhiệm vụ mà Hằng Minh đã trong đợi nơi anh: ngăn trở và làm chậm lại những toán quân tiền phương của Cộng quân Bắc Việt, mua thêm thời gian cho sự bố trí chiến đấu của SÐ18BB và các đơn vị bạn trong cuộc phòng thủ tuyến thép Long Khánh.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính ÐPQ còn lại của Chi khu Ðịnh Quán, mặc dầu đơn vị anh đã tan rã đêm 16 Tháng Ba, 1975, anh và một vài đồng đội của anh đã hăng hái tình nguyện giúp đỡ chi đội thiết giáp M-113 võ trang và tái thiết bị để chống chọi lại với chiến xa T-54 của địch tại tuyến thép 2/52, để rồi ngày 12 Tháng Tư,1975, anh lại cùng toán quân đặc nhiệm của Trung Ðoàn 43, phục kích và tảo thanh Cộng quân trong thị xã Xuân Lộc.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh chị Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn thuộc Tiểu Khu Long Khánh đã can đảm, kiên trì trong gian nan, hy sinh thân mình cùng với các anh lính của chiến hữu Vương Mộng Long, giữ vững phòng tuyến tại khách sạn Long Khánh cũ trong đợt tấn công ào ạt lần thứ hai của Cộng quân vào 5 giờ sáng ngày 9 Tháng Tư, 1975.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính thuộc Tiểu Ðoàn 82/BÐQ/BP đã gian nan chiến đấu, mà cho đến giây phút cuối cùng, anh đã can đảm từ chối, không nhận di tản bằng trực thăng chinnook CH-47 mặc dầu đang bị thương nặng, bởi vì anh cảm thấy rằng anh đã làm tròn nhiệm vụ của anh và hơn nữa cái chỗ của anh trên chiếc trực thăng ấy có thể dành di tản thêm một người dân vô tội.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính Pháo Binh thuộc TÐ3/PBD, mặc dầu Cộng quân đang trên đồi xung phong xuống tại gần quân trường Long Giao cũ, và mặc dầu anh đang bị thương ôm mặt máu me tùm lum, anh vẫn can đảm và bình tĩnh hủy diệt ngòi cơ bẩm của khẩu 105 ly do anh trọng trách, bởi vì anh đã được huấn luyện như vậy.

Và người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính vì tuân lệnh của vị tân “tổng tư lệnh” QLVNCH, buông súng ống mà đã cùng theo anh chiến đấu nhiều năm trong khói lửa chiến tranh, chán chường dìu dắt đồng đội bị thương của anh từ cầu New Port, theo ngã ba Hàng Xanh, qua ngã tư Bình Hòa, ngã ba Cây Thị, chợ Gò Vấp, đến ngã năm Chuồng Chó, mệt mỏi và kiệt sức quẹo trái xuống Tổng Y Viện Cộng Hòa với hy vọng được điều trị vết thương một cách nhân đạo, để rồi đã bị xua đuổi đi một cách vô nhân đạo bởi những kẻ chiến thắng mà đối với họ chỉ có bác và đảng là trên hết.

Và rồi người chiến hữu đó cũng có thể là anh lính QLVNCH ngày đó, trên quê hương lần thứ hai này, can đảm, mặc kệ những sự bất công, ngược đãi, và gièm pha như những cụm lục bình vô định hướng trong dòng sông nước chảy cuộn, đang cố gắng chiến đấu với những kẻ chiến thắng vô thần đó, tranh giành sự tự do thật sự, tìm mọi cách hữu hiệu xoa dịu vết thương lòng và vết thương thân thể của những đồng đội đã kém may mắn hơn anh còn đang kẹt lại trên quê hương yêu dấu của anh…

Kính tặng các anh chiến hữu yêu dấu QLVNCH tại chiến trường Long Khánh, 1975.

Trung Ðội Trinh Sát/Tiểu Ðoàn 2/43-SÐ18BB

Mời độc giả xem Điểm tin buổi sáng Thứ Sáu, 22 tháng 2 năm 2018

MỚI CẬP NHẬT