Thursday, March 28, 2024

Thơ Huy Uyên

Một lần về Sài Gòn

Vây quanh trái tim bão dữ
Cuộc tình chia biệt bao năm
H. xưa một thời mộng ảo
Bơ vơ trời đất Sài Gòn.

Tôi chong mắt nhìn quanh tôi
Đã mất em từ dạo đó
Tình em phố rộng sông dài
Trên cao ngọn đèn vàng võ.

Nước mắt vùi chôn quá khứ
Hoang trôi quay lại Sài Gòn
Mưa, mưa ầm ào thác đổ
Quên thôi ngày cũ nụ hôn.

Tôi về ngày tháng ngậm tăm
Kể từ đêm ta từ biệt
Nhớ không thôi đã mười năm
Trời Sài Gòn buồn da diết.

Ở sân bay em không nói
Lúc ta lặng im cầm tay
Em Pennsyl. tôi ở lại
Xa bỏ cuộc tình hôm nay.

Em, tôi chiếc lá cuối cùng
Ngậm ngùi Sài Gòn mưa nắng
Giữ hoài nỗi nhớ, đợi, mong
Đi trọn một đời xa vắng.

Chiều sông Sài Gòn chầm chậm
Trôi nghiêng lỡ hẹn ngày về…



Đợi mùa xuân về

Ở đó mùa xuân chưa về
Chiếc lá âm thầm rơi rụng
Bỏ lại trong vườn nụ cười
Cầm giữ trong tay khoảng lặng.

Em đi mang theo con tim
Hát khúc ca buồn con phố
Gió có quay lại bên em
Mắt môi buồn chi lắm thế!

Thiếp mê một đời giấc ngủ
Xa nhau có làm em buồn
Sông xa chảy hoài nỗi nhớ
Bên đường dấu xưa bước chân.

Đà Nẵng lá xuân chín vàng
Mây bay lang thang trú ngụ
H. xưa cổ tích tháng năm
Em, tôi giấc mơ loài quỷ.

Phải mắt em buồn bên cửa
Có đợi chờ không xuân về?
Cuộc vui trốn miền nhung nhớ
Bia mộ quê nhà riêng tôi .

Em có về không tôi chờ
Ngoài trời sắc xuân xanh lá
Con đường nhớ dấu chân xưa
Đâu đây âm vang tiếng gọi.

Nhớ người!


Em, mùa xuân, nỗi nhớ

Năm tháng bên em ngày đó
chừng khuất dấu lạnh trong hồn
cầm trong tim đầy nỗi nhớ
người giờ phai nhạt môi hôn.

Em xưa như lục bình trôi
bên sông tôi buồn xa xót
chuyện đời cay đắng đầy vơi
em nói thương tôi, giờ mất.

Đốt tình ai thêm nồng cháy
dù xa tôi mãi bên em
còn nhớ gì không quay lại
con đò năm xưa chở buồn.

Cho dù sao hôm sao mai
tôi em chiều đi thay nước
bên cầu giọt lệ đắng cay
nhớ ai nào tôi biết được.

Em có về không tôi đợi
dìu dịu trong ai chờ mong
đò người bao giờ quay lại
trong tôi giấu mãi chuyện buồn.

Sao em về chi xuân vàng
năm tháng em hoài đứng đó
lên đồi thả tình theo sang
chiêm bao một đời vàng võ.

Từ em đi buồn ở lại
bóng em nằm chết cùng trăng
nơi xa tôi nào kịp tới
thôi tôi nỗi nhớ khôn cùng.

MỚI CẬP NHẬT