Tuesday, April 23, 2024

Đứng tên chung nhà cùng với người yêu cũ

LTS: “Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, nhằm mục đích góp ý, chia sẻ những ưu tư, vướng mắc về những vấn đề liên quan đến cuộc sống, đời thường mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Biết Tỏ Cùng Ai), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: [email protected].

Em có một cô thợ là vợ của người yêu cũ của em. Hai vợ chồng mới định cư ở Mỹ khoảng năm năm. Chân ướt chân ráo đến Mỹ, vợ chồng lại không có vốn liếng gì mang qua nên rất khó khăn. Vì thấy hoàn cảnh của họ khó khăn nên em chủ động giúp đỡ hết lòng.

Có lẽ cũng ngại ngần, nên mãi hơn hai năm sau, anh chồng mới đến tìm em xin nhờ giúp và kiếm việc cho vợ. Em vui vẻ giúp ngay bằng cách nhận cô ấy vào làm cho tiệm của mình dù rằng tiệm em đã đủ thợ. Em cũng rất tận tình dạy nghề và trả lương cũng nhỉnh hơn so với những thợ mới. Cô ấy siêng năng, nhanh nhẹn, vui vẻ và cẩn thận trong công việc. Em hết lòng truyền nghề, mong cô có cuộc sống tốt hơn.

Em rất hài lòng với vợ bạn nên tình thân cũng dần dần có. Cũng may nơi xứ lạ quê người, nơi em ở lại rất ít người Việt, nên có vợ chồng bạn cũng làm em ấm lòng. Mới đây, nghe nói ba mẹ cô cũng già rồi, bán nhà và chia đều cho con cái. Vợ chồng bạn em có được một số tiền chia gia tài cũng kha khá. Em khuyên vợ chồng bạn nên kiếm căn nhà nhỏ để mua ở, không phí tiền đi thuê nhà.

Tuy nhiên khi làm giấy tờ mua nhà thì lại xảy ra chuyện rằng lương của hai người không đủ để vay tiền nhà băng.

Lần này anh chồng xin em giúp cho lần nữa bằng cách đứng tên cùng để họ có thể mượn tiền, và hứa sẽ refinance lại căn nhà sớm để lấy tên em ra. Hoặc em có thể giúp làm giấy tờ cho vợ anh ấy nhiều lương hơn, tức làm giấy tờ giả chứng minh lương vợ anh ấy cao hơn. Anh ấy nói anh ấy biết em quá tốt với anh, nhưng giờ ở thế kẹt mà không thể nhờ ai được, ảnh chỉ biết hỏi em, mong em đừng giận và anh hứa sẽ không để em phiền lâu.

Thật sự, em không thể đứng tên nhà chung vì dù sao em cũng phải e dè chồng em chứ. Thêm một điều nữa là anh ấy là người yêu cũ, chồng em sẽ nghĩ thế nào nếu em đứng tên chung nhà. Còn làm giấy giả cho nhân viên thì em lại không dám.

Thưa cô Nguyệt Nga, có cách nào khác hơn hai cách họ đề nghị không? Ngày xưa khi em mới qua Mỹ cũng có người bằng lòng đứng tên nhà chung với em. Đó là điều làm em khổ tâm vì em luôn nhủ lòng rằng cách trả ơn tốt nhất là làm ơn lại cho người khác. Em thật bận tâm chuyện này, thưa cô! (Lyly)

*Góp ý của độc giả

-Paula T.

Cô Lyly, tôi nghĩ thôi đừng dính dáng gì đến tiền bạc, nhà cửa. Lòng tốt đi quá giới hạn sẽ trở thành vấn nạn cho đời sống của cô. Cô có thể giúp việc làm, trả lương cao hơn những nhân viên khác, có thể tặng hẳn một món tiền nhưng chớ làm giấy tờ gì mà không đúng sự thật vì nó có thể gây khó khăn cho cô.

Nhà của mình với chồng chưa chắc đã yên, mắc mớ gì nhào vô chia nhà với người lạ dù chỉ là trên giấy tờ. Mong cô bình tâm, sáng suốt, và khỏe mạnh!

-HL

Cô Lyly, cho dù có thân cách mấy cũng không nên đứng tên gánh nợ giùm và làm lương giả mạo vì điều này là gian lận với sở thuế. Khi xảy ra chuyện thì chỉ có mình cô phải gánh hậu quả mà tình bạn cũng tan vỡ, có khi lại thành thù.

Chuyện mua nhà không cần phải gấp, vì nhà thuê khác nhà mình làm chủ, ngoài tiền trả nợ hằng tháng, còn đủ thứ thuế, bảo hiểm và tiền sửa chữa hư hại có khi hơn cả chục ngàn. Tôi nghĩ cô nên nói họ để dành thêm tiền đặt cọc để được mượn nợ ít đi, như vậy sẽ đủ tiêu chuẩn thôi.

Tôi chia sẻ đạo lý “10 – 1 = 0” để cô đừng trở thành nạn nhân làm ơn mắc oán. Đạo lý đó có nghĩa là khi cô giúp họ 10 lần, nhưng chỉ cần một lần cô từ chối là họ sẽ khó chịu, oán ghét và phủ nhận hết những điều tốt đẹp mà cô từng giúp họ từ xưa tới giờ. Tất cả sẽ trở thành con số 0.

Cô chỉ nên giúp những gì cần thiết và trong khả năng của mình. Còn giúp mà phải lo lắng, hồi hộp, gian lận, lại liên lụy tới hạnh phúc gia đình của mình thì tôi thấy cô đang tự lấy dây trói cột mình vào những rắc rối liên lụy cả đến chồng con, chỉ vì ông nhân tình cũ. Vừa dại vừa tào lao đó cô!

-Thuận

Không bao giờ nha em, đứng tên chung cho chị em thân thuộc còn phiền toái huống chi đứng tên cho một người lạ, dù người này là người yêu cũ.

Em nên nhớ món nợ này thường là 30 năm. Trong suốt 30 năm đó biết bao điều xảy ra, nói dại miệng lỡ vợ chồng họ hay vợ chồng em canh không lành mà chia tay thì tự nhiên cuộc chia tay này gây rắc rối trong việc chia tài sản. Khi chia tay em phải chia tài sản làm đôi, mà tài sản của em là bao gồm nhà họ và cả nhà em. Rồi trong thời gian 30 năm tới lỡ ra họ thất nghiệp hay em thất nghiệp, nhà bị kéo thì phiền cả đôi bên.

Nói chung là không bao giờ nên làm điều đó. Còn việc làm lương giả thì em không bao giờ làm, rất nguy hiểm vì mình đang ở Mỹ, dính đến vụ này là phiền lắm!

Em không nghĩ là anh chàng kia quá lợi dụng em sao? Sao anh ấy kỳ cục quá vậy, nhờ hết chuyện này đến chuyện kia mà không thấy mình quá lợi dụng tình thân!

Ở Mỹ cha mẹ cũng không làm được gì khi tụi nhỏ đã ở tuổi teen.  (Hình minh họa: Rich Fury/Getty Images for Coachella)

Vấn đề mới

Xin chào chị Nguyệt Nga,

Vợ chồng tôi có duy nhất một đứa con gái 17 tuổi. Từ nhỏ tới lúc tốt nghiệp trung học cháu luôn là học sinh giỏi. Vì vậy cháu cũng tốt nghiệp sớm một năm. Cháu rất cá tính và tự lập, lúc nhỏ thì rất ngoan ngoãn và nghe lời.

Tuy nhiên, từ lúc học cấp ba cháu quen người bạn trai người Mexico thì bắt đầu thay đổi, biết nói dối, gây đủ phiền phức. Tôi biết đây cũng một phần do tuổi teen nên cháu mới như vậy. Tôi nói chuyện với cha mẹ bạn trai cháu, xin họ phối hợp với tôi để chỉ bảo tụi nhỏ. Nhưng đối với họ chuyện đó là điều bình thường. Tôi phải thay đổi bản thân để chấp nhận bạn trai cháu, cho rằng ở tuổi 16 hay 17 có bạn trai là điều dĩ nhiên.

Cách đây ba hôm, vợ chồng tôi lái xe đưa cháu lên trường đại học. Cháu dàn dựng một kịch bản hoàn hảo lừa vợ chồng tôi khi nói rằng cháu phải lên trường sớm vì trường bắt ở cách ly 14 ngày trước khi vô học. Cháu ở trong ký túc xá với một cô bạn người Việt từ Houston tới.

Tuy nhiên, sau khi đưa cháu lên trường thì hôm sau về cháu thú nhận là sẽ sống chung với bạn trai. Việc này cháu đã sắp xếp trước cả tháng. Hai đứa đã mướn chỗ ở chung với nhau. Toàn bộ những việc kia đều là giả tạo hết.

Vợ chồng tôi sốc nặng. Tôi cố gắng bình tĩnh nói với cháu là đồng ý với lựa chọn của cháu nhưng tôi sẽ lấy lại xe và không chu cấp tiền ăn học. Vì cô cũng biết ở Mỹ cha mẹ cũng không làm được gì khi tụi nhỏ đã ở tuổi này. Tuy vậy, tôi cần biết chỗ ở của cháu nhưng cháu lại đưa địa chỉ giả cho tôi. Tôi nhắn tin cho bạn trai và cha mẹ nó để xin nhưng họ cũng không hồi âm. Tôi có nói với cháu rằng tôi sẽ báo cảnh sát cháu bị mất tích và sẽ đưa thông tin của những người biết cháu đang ở đâu cho cảnh sát.

Tôi đang bế tắc vì không biết những việc tôi đang và sẽ làm có phải là việc nên làm với con tôi không? Một đứa trẻ như thế có phải tôi sẽ mất nó vĩnh viễn không? Có cách nào tốt hơn để con tôi có thể vào ở ký túc xá để chuyên tâm học hành? Xin cô Nguyệt Nga cho tôi một lời khuyên. (Hoai Nguyen)

________
Nguyệt Nga rất mong nhận được sự góp ý của quý độc giả xa gần. Thư góp ý, quý độc giả gửi sớm cho Nguyệt Nga; gửi chậm, tòa soạn không thể đăng được vì đã sang một đề tài khác. Thư từ gửi về: Biết Tỏ Cùng Ai, 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683, hoặc email: [email protected].

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

MỚI CẬP NHẬT